Trở về từ vùng tâm dịch Covid - 19 (Tiếp theo)

2020-04-11 10:37:58 0 Bình luận
Đang hí hửng với vài ngày nữa mình sẽ được về Việt Nam theo lịch ghi trên vé khứ hồi của Vietnam Airlines, tôi bỗng giật mình khi Tổng thống Pháp Emmanuel Macron phát biểu trên TV (12/3/2020) về đại dịch, với nội dung về tác hại, độ nguy hiểm, nguy cơ lây lan của Covid như thế nào. Cảnh báo cho tất cả mọi người biết để phòng chống dịch.

Trước mắt, tất cả hệ thống giáo dục đóng cửa cho học sinh, sinh viên nghỉ dài ngày. Các công sở hạn chế tối đa việc tập trung đông người, khuyến khích mọi người ở nhà làm việc online qua mạng… để tránh sự lây lan của dịch bệnh. Nước Pháp đã thực sự bắt đầu bước vào cuộc chiến chống dịch Covid-`19. Nhưng… tôi nghĩ, đã muộn rồi.

Cho dù Tổng thống đã cảnh báo về nguy cơ đại dịch đang âm thầm lan tỏa. Chính phủ họ đang tăng dần các biện pháp mạnh để tìm cách ngăn chặn nguy cơ đại họa này, nhưng trên các đường phố, các trung tâm siêu thị, cửa hàng cửa hiệu vẫn ùn ùn người đi lại. Vẫn không thấy mấy ai đeo mặt nạ để ngăn ngừa sự xâm nhập virus, tự bảo vệ mình, bảo vệ cho mọi người. Chỉ có một điều thay đổi lớn, một số hàng hóa tiêu dùng, thực phẩm đã có hiện tượng cháy hàng.

Ở trong sân bay Charles de Gaulle (thời điểm tôi làm thủ tục xuất cảnh để bay về Việt Nam) cũng không ngoại lệ. Lượng khách trong ngày có giảm so với trước đây, nhưng vẫn rất ít người phòng vệ đeo khẩu trang. Nếu có, vẫn đích thị đấy là người Việt Nam, hoặc lác đác một số người châu Á. Chứng kiến những cảnh tượng ấy, trong tôi chợt nghĩ: Đúng là, chúng mày chưa thấy quan tài nên chưa nhỏ lệ. Hãy đợi đấy!!!

                                    

Máy bay của Hãng hàng không quốc gia Vietnam Airlines. Ảnh minh họa. Nguồn Internet

Tôi đưa mắt lướt qua bức tường kính trong phòng chờ sân ga, bắt gặp ngay một khối lớn màu xanh da trời và hoa sen vàng biểu tượng của Hãng hàng không Quốc gia Vietnam Airlines. Chiếc máy bay ấy đang đậu sẵn ở dưới sân ga chờ đưa chúng tôi về nước. Một cảm xúc lâng lâng khó tả dâng tràn trong tôi. Kia rồi! Tổ quốc Việt Nam! Việt Nam của chúng tôi đấy! Còn một chút thời gian nữa thôi, tất cả chúng tôi ở đây sẽ được vào trong lòng con chim xanh yêu quý đó.

Tôi cũng như mọi người ở đây, lần lượt xếp hàng vào khoang hành khách trên chiếc máy bay Vietnam Airlines của nước Việt mình. Nỗi lo sợ dịch bệnh Covid trong tôi bỗng dưng trôi dần, trôi dần… để trút lại nơi đây. Đang chìm trong vui buồn lẫn lộn, tôi sững người khi mọi người bàn tán xôn xao. Chuyến bay này có thể không về sân bay Nội Bài – Hà Nội, sẽ bay về sân bay Vân Đồn - Quảng Ninh. Tất cả hành khách ở đây phải vào khu cách ly tập trung 14 ngày trước lúc về nhà.

Mình cũng bị cách ly ư? Mấy lâu nay mình chỉ biết từ này qua các thông tin đai chúng. Vẩn vơ đã đọng lại trong tôi những điều lộn xộn, thoáng xô đẩy nhẹ cái bình tĩnh, tự tin của mình.

Hành khách trong chuyến bay cùng tôi về Việt Nam khoảng độ hơn một trăm người. Trong đó, có ba hành khách nước ngoài lọt vào. Còn lại là người Việt Nam chúng ta. Chiếm phần đông là các thanh niên du học ở các nước châu Âu, một số doanh nhân, cán bộ đi công tác cùng với độ chục người già lớn tuổi và ba hoặc bốn cháu nhỏ.

Dưới ánh đèn vàng vọt nhợt nhạt, ảo mờ trong khoang máy bay, không hiện rõ được một ai đang có mặt ở đây cả. Có lẽ, chỉ có những miếng trắng của chiếc khẩu trang trên mặt mọi người là hiện ra rõ nhất. Tất thảy hành khách đều gần như ngồi bất động suốt cả chặng hành trình. Hầu như không ai dám ho he phát ra một tiếng động nào. Ngoại trừ những tiếng “nói khẽ, bước nhẹ” như cơn gió thoáng qua, đang nhắc nhở ai đấy về nội quy phải tuân thủ chấp hành. Có lẽ, suốt cả chặng hành trình chuyến bay chỉ có ba hay bốn lần tiếng loa đột ngột bật lên, làm không gian chật hẹp đang ngột ngạt, quánh đặc bỗng vỡ rạn ra. Tiếng loa nhắc nhở hành khách khi máy bay đi vào vùng không khí loãng và lần cuối trước lúc máy bay hạ cánh hoàn thành nhiệm vụ.

Lặng im, chỉ có lặng im. Cứ như từng người đang dồn hết tâm trí để lắng nghe từng tiếng động “sột soạt” nhỏ nhất của con virus Covid vô hình này, bò vào mình gây lây nhiễm từ hướng nào đây?

Sự kìm nén lâu dài đó, bỗng dưng bật lỏng ra, khi trên màn hình trước mặt mọi người chỉ rõ hành trình chuyến bay đang bay vào không phận nước nhà: Việt Nam! Việt Nam! Tổ quốc mình đây rồi! – Những tiếng nhè nhẹ vỡ òa của hành khách hầu như cùng một lúc bật lên. Tiếng sột soạt, tiếng nói ồn ào của hành khách chuyển động lan tỏa cả khoang máy bay, như cơn mưa lây phây rắc xuống nhè nhẹ để giải nhiệt cho cả không gian, vốn trước đó vẫn còn rất bức bí, ngột ngạt đến nghẹt thở.

Khác với những lần trước đây, tất cả hành khách và tiếp viên, phi hành đoàn trong chuyến bay này, trước lúc vào làm thủ tục nhập cảnh đều phải nộp hộ chiếu và được đội ngũ y tế đo thân nhiệt, lấy dịch ở trong mũi, họng để test kiểm tra, phân loại những ai âm tính, dương tính với con virus này.

Ngoại trừ với những ai vừa bay các chuyến đường dài đặt chân xuống sân ga. Tất cả những người đang hiện diện ở đây, đều là những người hùng thầm lặng. Trên người họ đều khoác kín một bộ đồng phục bảo hộ màu xanh nhạt da trời, khác biệt và nổi bật nhất ở nơi này. Những con người đó đến từ các ngành nghề khác nhau như y tế kiểm dịch, an ninh cửa khẩu, hải quan… Tất cả họ đều cùng chung một nhiệm vụ: Chống dịch virus Covid bảo vệ sức khỏe cho cộng đồng, bảo vệ an ninh Quốc gia.

Trong thời gian xếp hàng chờ đợi, tôi bắt gặp có mấy trường hợp khách có quốc tịch nước ngoài vừa đến Việt Nam. Tất cả họ đều được cán bộ an ninh cửa khẩu đưa ra hai điều kiện dứt khoát: Nếu ông (bà) muốn nhập cảnh vào Việt Nam, phải đi cách ly dịch virus Covid 14 ngày, ở khu tập trung riêng biệt, được hưởng chế miễn phí như công dân ở đây. Còn nếu như không chấp nhận, chúng tôi buộc ông (bà) phải dừng tại đây để trở về nước nơi xuất phát theo chuyến bay gần nhất.

Vậy là, tất cả hành khách trong chuyến bay của tôi đều về cách ly ở Trường quân sự của Bộ tư lệnh Thủ Đô, đóng ở Sơn Tây. Cho dù, hành khách của nhiều chuyến bay đổ về tập trung rất đông người, nhưng các anh chị của nhiều bộ phận liên quan ở đây đã phối hợp rất nhịp nhàng, chặt chẽ và ăn ý với nhau. Trong một thời gian chờ đợi không dài, họ đã nhanh chóng hoàn tất các thủ tục nhập cảnh cho chúng tôi. Cho dù có công đoạn còn hơi chậm do phương tiện đưa đón để di chuyển khách về nơi cách ly còn thiếu thốn. Nhất là vào những lúc khách đổ về đây dồn toa cùng một thời điểm. Với số lượng người rất lớn đó và lượng người phục vụ ở sân bay rất mỏng, nên họ không thể nào đáp ứng được cũng là điều đương nhiên, dễ hiểu. Đâu đây đã có một vài khách không kiềm chế để chia sẻ với những khó khăn của các tổ chức và những người phục vụ mà bột phát phản ứng gay gắt. Nhưng tất cả đều qua đi nhanh chóng, khi mọi người đã hiểu và chia sẻ những điều khó khăn vất vả của nhau.

Với chặng đường dài độ ba đến bốn chục cây số từ sân bay về đến nơi cách ly, chiếc xe bus chở chúng tôi lướt qua các phố xá, làng quê và những người dân bịt kín khẩu trang trên mặt qua lại. Ngồi trên xe, tôi thật sự ấm áp, yên lòng đã được ở trong lòng đất Mẹ.

Khu cách ly gồm hai dãy nhà cao năm tầng nằm đối diện nhau qua một sân lát gạch rộng ở giữa. Xung quanh được bảo vệ bằng bờ tường cao có rải dây thép gai bùng nhùng ở trên, ngăn cách, biệt lập với thế giới bên ngoài. Vừa đổ quân xuống đây, chúng tôi ngỡ ngàng khi mình được đội ngũ các bác sĩ, sinh viên tình nguyện của các trường Y và các sĩ quan, chiến sĩ quân đội đã đón tiếp rất chu đáo, tỷ mỷ, chân tình. Họ đã kiểm tra lại thân nhiệt cho từng người, thông báo nội quy, bố trí nơi ăn chốn ở cho mọi người. Đặc biệt, các chiến sĩ trẻ đã tự nguyện, xung phong vận chuyển những chiếc va ly, thùng hàng chậm của khách. Hỗ trợ họ về nơi nghỉ mới sau một chặng bay dài mệt mỏi.

 Các chiến sĩ trẻ, tình nguyện viên vận chuyển những chiếc va ly, thùng hàng chậm của khách về nơi nghỉ mới sau một chặng bay dài mệt mỏi

Đã từng một thời lính trận, tự dưng chất lính ẩn sâu trong tôi dâng trào. Vượt lên tất cả tình cảm lớn trong tôi lúc này, đó là tình “đồng đội”. Tôi như muốn lao đến ôm chầm lấy từng chiến sĩ yêu thương ấy, được trở về tình người một thời của chất lính trong tôi, nhưng đành kìm lòng lại. Bởi, mình phải nghiêm chỉnh chấp hành khoảng dãn cách khi tiếp xúc với nhau giữa mùa dịch bệnh. Đẹp biết bao, trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm này (virus Vũ Hán cũng là giặc ngoại xâm) cũng thấy các anh xả thân quên mình vì Tổ quốc.

(Còn nữa)

Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binhngười khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.

Ý kiến độc giả

0

Trang trọng lễ kỷ niệm 995 năm danh xưng Nghệ An, 95 năm Xô Viết Nghệ Tĩnh

Tối 12/9, tại Bảo tàng Nghệ An - Xô Viết Nghệ Tĩnh, UBND tỉnh Nghệ An tổ chức Lễ kỷ niệm 995 năm danh xưng Nghệ An (1030 - 2025), 95 năm Xô Viết Nghệ Tĩnh (12/9/1930 – 12/9/2025)
2025-09-13 08:00:00

Ban Cơ yếu Chính phủ đón nhận danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân

Chiều 11/9, lễ kỷ niệm 80 năm Ngày truyền thống ngành Cơ yếu Việt Nam và đón nhận danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân đã diễn ra tại Hà Nội. Trải qua hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, lực lượng cơ yếu đã lập nhiều chiến công thầm lặng, mã hóa - giải mã kịp thời hàng triệu bức điện mật, góp phần vào thắng lợi lịch sử của dân tộc, từ chiến dịch Việt Bắc, biên giới, Điện Biên Phủ đến tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975.
2025-09-12 18:20:00

Tuần lễ kết nối 2025: Chung tay vì tiêu dùng xanh

Sáng 12/9, tại Trung tâm thương mại The Line (Khu đô thị ParkCity Hanoi, quận Hà Đông), Sở Công Thương Hà Nội phối hợp với Cục Đổi mới sáng tạo, Cục Chuyển đổi xanh và Khuyến công (Bộ Công Thương), cùng UBND các phường Dương Nội, Phú Diễn và Từ Liêm tổ chức Chương trình chuỗi kết nối Mạng lưới sản xuất và tiêu dùng bền vững – Tuần lễ kết nối chuỗi sản xuất, tiêu dùng bền vững cho cơ sở làng nghề truyền thống năm 2025.
2025-09-12 16:27:36

Người vợ liệt sĩ 87 tuổi và ước mơ một mái nhà cuối đời

Ngày 17/2/1979, quân Trung Quốc đồng loạt nổ súng tiến công xâm lược các tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam. Đó là ngày máu lửa, tang thương nhưng cũng khắc ghi bao tấm gương hy sinh anh dũng để bảo vệ Tổ quốc. Trong dòng ký ức ấy, có câu chuyện của bà Nguyễn Thị Phượng (sinh năm 1938, TP Lào Cai) – người vợ liệt sĩ đã đi qua gần cả thế kỷ trong mất mát, cơ cực, và nay ở tuổi 87, bà vẫn chỉ có một ước nguyện giản dị: một mái nhà vững chãi để an yên tuổi già, để thờ chồng cho trọn đạo nghĩa.
2025-09-12 10:53:38

TP.Hải Phòng sẽ triển khai thí điểm mô hình ‘tiếp công dân trực tuyến’

Thành phố Hải Phòng vừa ban hành Quyết định số 3549/QĐ-UBND triển khai mô hình thí điểm “tiếp công dân trực tuyến”. Đây là giải pháp nhằm hiện đại hóa hoạt động tiếp công dân, nâng cao hiệu quả giải quyết khiếu nại, kiến nghị, phản ánh, đáp ứng yêu cầu cải cách hành chính và chuyển đổi số.
2025-09-12 07:58:44

TP.Hải Phòng lấy ý kiến xây dựng một số dự thảo Luật trình Quốc hội khóa XV

Ngày 11/9, Đoàn đại biểu Quốc hội TP.Hải Phòng đã tổ chức hội nghị, lấy ý kiến đóng góp vào một số dự thảo Luật sẽ trình tại Kỳ họp thứ 10, Quốc hội khóa XV.
2025-09-12 07:13:08
Đang tải...