Nhà thơ Vũ Quỳnh và những tác phẩm thơ về người lính
Nhân dịp kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh – Liệt sĩ, tòa soạn Tạp chí Điện tử Hòa Nhập trân trọng giới thiệu nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh cùng một số tác phẩm tiêu biểu về người lính, về Trường Sơn, biên cương và ký ức chiến tranh – quê hương. Thơ ông không chỉ là ký ức mà còn là lời tri ân sâu sắc dành cho những người đã hiến dâng tuổi trẻ vì Tổ quốc.
Sinh ngày 12/9/1952 tại xã Tùng Lâm, Thanh Hóa, ông Nguyễn Vũ Quỳnh nhập ngũ từ năm 1971, từng là trợ lý chính trị cấp cao và nhà báo. Từ miền quê nghèo, trải qua Trường Sơn lửa đạn, ông lặng lẽ chuyển mạch thơ ca qua trải nghiệm chiến tranh và đời thường, từng bước thành cây bút đậm bản sắc quê hương và nhân sinh.
Suốt nhiều thập kỷ, ông cho ra đời các tập thơ như Khúc hát xa quê (2006), Ru lời yêu em (2009), Đối thoại với thời gian (2011), cho đến Ru lại lời quê (2023) – mỗi cuốn là một hành trình về ký ức chiến tranh, làng quê và những đồng đội đã nằm lại nơi rừng núi.
KHẮC VÀO TRƯỜNG SƠN
Viếng đồng đội ở nghĩa trang Trường Sơn
Trường Sơn viếng bạn đi xa
Hình như cậu ấy về nhà thăm quê
Nghĩa trang dòn dã tiếng ve
Mà sao vẫn thấy suối khe thì thào
Hương trầm vuốt khúc đồng dao
Giật mình lại tưởng đứa nào đọc thơ
Làng quê Mẹ những mong chờ
Ngọn nhang thắp đỏ bàn thờ lời ru
Mẹ vào giấc ngủ thiên thu
Ru mày! Khóc cả kẻ thù năm nao
Đồng đội toàn những ngôi sao
Lời ru đất nước khắc vào Trường Sơn
Nghĩa trang những nén hương thơm
Nhắc tên đồng đội bát cơm chiến trường
Những người ly biệt quê hương
Để bao xương máu thành đường Trường Sơn.
KHẮC VÀO TRƯỜNG SƠN
Viếng đồng đội ở nghĩa trang Trường Sơn
Trường Sơn viếng bạn đi xa
Hình như cậu ấy về nhà thăm quê
Nghĩa trang dòn dã tiếng ve
Mà sao vẫn thấy suối khe thì thào
Hương trầm vuốt khúc đồng dao
Giật mình lại tưởng đứa nào đọc thơ
Làng quê Mẹ những mong chờ
Ngọn nhang thắp đỏ bàn thờ lời ru
Mẹ vào giấc ngủ thiên thu
Ru mày! Khóc cả kẻ thù năm nao
Đồng đội toàn những ngôi sao
Lời ru đất nước khắc vào Trường Sơn
Nghĩa trang những nén hương thơm
Nhắc tên đồng đội bát cơm chiến trường
Những người ly biệt quê hương
Để bao xương máu thành đường Trường Sơn.
VIÊT NAM ĐẤT NƯỚC NỤ CƯỜI
Thế giới có thể còn nhiều quốc gia
Chưa biết hết độc ác của kẻ thù xâm lược
Chưa hiểu hết lũ quân cướp nước
Và dã tâm của những kẻ nội xâm bán nước
Chưa chạm đến bần cùng
của những cuộc chiến tranh
Bạn có biết không để có ngày nay
Việt Nam toàn thắng
Đất nước chúng tôi mất bao nhiêu
nghìn tấn máu xương nước mắt
Thấm xuống đất này để Tổ quốc hôm nay
Bạn có biết mấy ngàn năm
không thể tính tháng ngày
Việt Nam chiến thắng ngoại xâm
không phải chuyện bất ngờ
Liên hợp quốc tổ chức cao nhất
của thế giới lúc bấy giờ
Năm nước thường trực Hội đồng bảo an
Thì bốn nước đã xâm lược Việt Nam
Họ thảm bại trước đất nước chúng tôi
Nên một thời hùa với nhau cấm vận
Nhưng không ngăn nổi sức mạnh Việt Nam
Tiếng nói của lương tri
dành cho người thắng trận
Và cuối cùng chúng tôi được hân hoan
Việt Nam đã vượt qua bao nhiêu nỗi lo toan
Biết mấy cuộc đời chia ly, hy sinh thầm lặng
Đã quyết đánh thì cũng là quyết thắng
Để giành lấy hòa bình luôn đi tới yêu thương
Gác lại hận thù làm bạn với bốn phương
Cho thế giới không còn chiến tranh
Vì thiêng liêng giá trị con người
Vì Việt Nam chúng tôi đất nước của nụ cười
Vì độc lập tự do hưng thịnh muôn đời
Vì tương lai đất trời hai tiếng Việt Nam.
CÓ NHỮNG NỤ CƯỜI ĐẸP NHƯ HOA HẬU HÔM NAY
Kính tặng những nữ chiến sỹ đường Trường Sơn huyền thoại
Đi qua Trường Sơn giữa thế kỷ hai mươi
Khi những cung đường mới chớm mùa hoa nở
Khung cửa trời và cuộc đời dang dở
Ta gặp mùa con gái giữa Trường Sơn
Có những mái tóc khó tìm nơi chỗ nào hơn
Có những nụ cười đẹp như hoa hậu hôm nay
Có những làn da vượt qua muôn lần son phấn
Ôi những thiên thần ra trận hóa thiên thai
Chính các chị làm đẹp con đường chúng ta đi
Thi vị một thời đất nước chống xâm lăng
Cống hiến tuổi thanh xuân cho Tổ quốc
Dâng hương thơm đầu đời cho rừng núi Trường Sơn
Ơi những dòng sông ngập xiết chỗ nào hơn
Ơi những suối khe mùa bướm bay lèn đá
Ơi những cánh rừng khét lẹt mùi bom đạn
Nhưng vẫn chở che nuôi ngàn vạn tiếng cười
Ơi những người mãi mãi tuổi hai mươi
Khi ngã xuống tiếng cười còn đọng lại
Chưa biết cuộc tình con trai con gái
Trái cấm đầu đời chưa biết là chi
Các chị ơi! Nhớ một thời đánh Mỹ
Hơn triệu đóa hoa hồng bởi đất nước hôm nay.
Thơ Nguyễn Vũ Quỳnh không chỉ là thi phẩm về chiến tranh mà còn là những tâm tình nhân bản, lời nhắc tri ân và nhắc nhớ trách nhiệm cộng đồng. Từng câu thơ dồn nén như một bản anh hùng ca về người lính trẻ “tàn nhưng không phế”, về những cô gái mở đường, về làng quê nghèo nhưng đẹp như lời ru.
Nhân Ngày Thương binh – Liệt sĩ 27/7/2025, trang nhà Tạp chí Hòa Nhập mong rằng những tác phẩm của Nhà thơ – Cựu chiến sĩ Trường Sơn Nguyễn Vũ Quỳnh sẽ là món quà tinh thần gửi đến đồng đội, thân nhân liệt sĩ, và thế hệ hôm nay. Những vần thơ không chỉ ghi lại một thời lửa đạn mà còn là câu chuyện của lòng tri ân, sự tiếp nối, và tình yêu đất nước, con người Việt Nam.
Chúng tôi kính mời bạn đọc cùng thưởng thức và ngẫm suy, để mỗi vần thơ là một lời thương nhớ, một lời nhắc rằng: ký ức chiến tranh không chỉ đọng lại ở lịch sử mà còn sống mãi trong thơ ca – trong tim mỗi người Việt.
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.