Đôi khi lỡ hẹn một giờ, lần sau gặp lại phải chờ trăm năm
2016-09-30 15:33:39
0 Bình luận
Hãy nói yêu khi còn có thể, hãy níu giữ khi lòng còn muốn bên nhau. Bởi tình yêu, đôi khi lỡ hẹn 1 giờ, lần sau gặp lại phải chờ trăm năm!
2 năm, 8 tháng, 11 ngày mất em
Hà nội những ngày này nắng mưa bất chợt, giữa làn mưa xối xả chiều nay, tôi lại nhớ về em, về cái ngày em quyết định buông tay tôi đi mất. Đến giờ tôi vẫn nghĩ, nó… như một giấc mơ.
Nếu hỏi tôi và em đã yêu nhau bao lâu tôi sẽ phải mất rất nhiều thời gian để nhớ, để đưa ra một con số chính xác. Nhưng nếu hỏi, em bỏ tôi đi tự bao giờ, tôi có thể nói ngay tắp lự: 2 năm, 8 tháng 11 ngày!
Tôi thấy mình kì cục, khoảng thời gian hạnh phúc bên em, tôi thờ ơ đến lạ. Tôi chẳng nhớ nổi ngày mình yêu nhau, để rồi có lần em khóc tủi thân. Nhưng sao bây giờ, khi không còn em bên cạnh, tôi lại nhớ cái ngày em chia tay tôi đến thế. Có lẽ bởi khi con tim mình rạn nứt, tự khắc sẽ nhớ nỗi đau này.
Tôi và em bằng tuổi, người ta bảo tình yêu như thế thường hay cãi vã. Nhưng kì lạ, tôi và em chẳng bao giờ cãi nhau. Không phải vì tôi tốt đến độ không làm em buồn, mà bởi em bao dung đến nỗi chẳng muốn giận hờn tôi.
Chúng mình đã cùng nhau đi qua một hành trình dài. Tôi không nhớ chính xác là bao năm nhưng tôi biết đó là cả quãng đời thanh xuân tươi đẹp nhất của em. 27 tuổi, em ngập ngừng nói nhỏ: “Hay là mình cưới nhau đi”. Lẽ ra sau ngần ấy năm bên nhau, tôi phải là người cầu hôn em mới đúng. Vậy mà ngay cả cái ước nguyện được về chung một nhà cũng phải do em nói.
Ấy vậy mà tôi, cái gã đàn ông cứ tự cho mình là trưởng thành lại cứ băn khoăn, lưỡng lự. Tôi sợ đời trai của mình dường như ngắn quá nếu tôi kết hôn bây giờ và gánh trách nhiệm làm chồng. Tôi thản nhiên đáp lại: “Chờ một vài năm nữa anh ổn định rồi mình cưới nhau cũng chưa muộn”.
Lần ấy em im lặng. Em không nói thêm bất cứ lời nào, không trách cứ, không giận hờn lại càng không níu kéo. Tôi cứ nghĩ em đồng ý mà không biết rằng, một khoảng trời trong em vụn vỡ.
Ngày ấy tôi tự nhiên thấy ngột ngạt. Đám bạn bằng tuổi tôi yêu vài em trẻ hơn, giờ vẫn cứ nhởn nhơ hẹn hò mà chẳng sợ ràng buộc. Một số khác có thể thoải mái phấn đấu cho sự nghiệp. Bỗng dưng tôi thấy, yêu một người bằng tuổi như em thật nặng nề. Tôi nghĩ cho mình quá nhiều mà không chịu hiểu rằng, tuổi thanh xuân của em đã vì tôi mà ra đi thế nào.
Buổi chiều hôm ấy, em hẹn tôi trong quán cà phê cuối hẻm. Em không khóc mà nói lời chia tay lạnh ngắt. Em đứng dậy bước ra ngoài, trời đổ cơn mưa xầm xập. Tôi cứ nghĩ em chỉ giỏi giận hờn. Tôi không níu em lại. Có ai ngờ, đó là lần cuối cùng em nói với tôi. Bởi vì “Em chờ đợi như thế quá đủ rồi”.
Tôi và em vẫn sống cùng một thành phố, vẫn ngày ngày đi chung một con đường quen thuộc. Nhưng hoặc là do số phận, hoặc là do lòng người đã nguội lạnh, chẳng bao giờ tôi vô tình gặp lại em. Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi, tôi cứ nghĩ sẽ có ngày nào đó em tìm tôi nối lại. Vì tôi biết, em… còn yêu tôi nhiều lắm!
Tôi đi qua những ích kỉ và khờ khạo, để rồi ngày hôm qua, nhận được tấm thiệp hồng từ em, tôi mới biết mình sai lầm. Tôi cầm tay em níu lại, em mỉm cười chua chát: “Đã quá muộn rồi anh”.
Tôi chông chênh với thứ cảm xúc nhói đau tận coi tim. Cái cảm giác nhìn em bước đi sao mà tê tái. Tôi sẽ bước tiếp những ngày không em với một nỗi buồn găm chặt vào tim. Tôi đã không chịu hiểu rằng thứ gì cũng có hạn sử dụng, kể cả tình yêu”.
Hà nội những ngày này nắng mưa bất chợt, giữa làn mưa xối xả chiều nay, tôi lại nhớ về em, về cái ngày em quyết định buông tay tôi đi mất. Đến giờ tôi vẫn nghĩ, nó… như một giấc mơ.
Nếu hỏi tôi và em đã yêu nhau bao lâu tôi sẽ phải mất rất nhiều thời gian để nhớ, để đưa ra một con số chính xác. Nhưng nếu hỏi, em bỏ tôi đi tự bao giờ, tôi có thể nói ngay tắp lự: 2 năm, 8 tháng 11 ngày!
![]() |
Tôi thấy mình kì cục, khoảng thời gian hạnh phúc bên em, tôi thờ ơ đến lạ. Tôi chẳng nhớ nổi ngày mình yêu nhau, để rồi có lần em khóc tủi thân. Nhưng sao bây giờ, khi không còn em bên cạnh, tôi lại nhớ cái ngày em chia tay tôi đến thế. Có lẽ bởi khi con tim mình rạn nứt, tự khắc sẽ nhớ nỗi đau này.
Tôi và em bằng tuổi, người ta bảo tình yêu như thế thường hay cãi vã. Nhưng kì lạ, tôi và em chẳng bao giờ cãi nhau. Không phải vì tôi tốt đến độ không làm em buồn, mà bởi em bao dung đến nỗi chẳng muốn giận hờn tôi.
Chúng mình đã cùng nhau đi qua một hành trình dài. Tôi không nhớ chính xác là bao năm nhưng tôi biết đó là cả quãng đời thanh xuân tươi đẹp nhất của em. 27 tuổi, em ngập ngừng nói nhỏ: “Hay là mình cưới nhau đi”. Lẽ ra sau ngần ấy năm bên nhau, tôi phải là người cầu hôn em mới đúng. Vậy mà ngay cả cái ước nguyện được về chung một nhà cũng phải do em nói.
![]() |
Ấy vậy mà tôi, cái gã đàn ông cứ tự cho mình là trưởng thành lại cứ băn khoăn, lưỡng lự. Tôi sợ đời trai của mình dường như ngắn quá nếu tôi kết hôn bây giờ và gánh trách nhiệm làm chồng. Tôi thản nhiên đáp lại: “Chờ một vài năm nữa anh ổn định rồi mình cưới nhau cũng chưa muộn”.
Lần ấy em im lặng. Em không nói thêm bất cứ lời nào, không trách cứ, không giận hờn lại càng không níu kéo. Tôi cứ nghĩ em đồng ý mà không biết rằng, một khoảng trời trong em vụn vỡ.
Ngày ấy tôi tự nhiên thấy ngột ngạt. Đám bạn bằng tuổi tôi yêu vài em trẻ hơn, giờ vẫn cứ nhởn nhơ hẹn hò mà chẳng sợ ràng buộc. Một số khác có thể thoải mái phấn đấu cho sự nghiệp. Bỗng dưng tôi thấy, yêu một người bằng tuổi như em thật nặng nề. Tôi nghĩ cho mình quá nhiều mà không chịu hiểu rằng, tuổi thanh xuân của em đã vì tôi mà ra đi thế nào.
Buổi chiều hôm ấy, em hẹn tôi trong quán cà phê cuối hẻm. Em không khóc mà nói lời chia tay lạnh ngắt. Em đứng dậy bước ra ngoài, trời đổ cơn mưa xầm xập. Tôi cứ nghĩ em chỉ giỏi giận hờn. Tôi không níu em lại. Có ai ngờ, đó là lần cuối cùng em nói với tôi. Bởi vì “Em chờ đợi như thế quá đủ rồi”.
![]() |
Tôi và em vẫn sống cùng một thành phố, vẫn ngày ngày đi chung một con đường quen thuộc. Nhưng hoặc là do số phận, hoặc là do lòng người đã nguội lạnh, chẳng bao giờ tôi vô tình gặp lại em. Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi, tôi cứ nghĩ sẽ có ngày nào đó em tìm tôi nối lại. Vì tôi biết, em… còn yêu tôi nhiều lắm!
Tôi đi qua những ích kỉ và khờ khạo, để rồi ngày hôm qua, nhận được tấm thiệp hồng từ em, tôi mới biết mình sai lầm. Tôi cầm tay em níu lại, em mỉm cười chua chát: “Đã quá muộn rồi anh”.
Tôi chông chênh với thứ cảm xúc nhói đau tận coi tim. Cái cảm giác nhìn em bước đi sao mà tê tái. Tôi sẽ bước tiếp những ngày không em với một nỗi buồn găm chặt vào tim. Tôi đã không chịu hiểu rằng thứ gì cũng có hạn sử dụng, kể cả tình yêu”.
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.
Theo eva.vn
Ông Nguyễn Hoàng Dương được bổ nhiệm làm Viện trưởng VKSND TP Hải Phòng mới
Ngày 26/6/2025, Viện kiểm sát nhân dân tối cao tổ chức Lễ công bố và trao quyết định bổ nhiệm ông Nguyễn Hoàng Dương – Viện trưởng VKSND tỉnh Hải Dương – giữ chức Viện trưởng VKSND TP Hải Phòng mới. Quyết định có hiệu lực từ ngày 1/7/2025
2025-06-27 11:43:18
Nét đẹp linh thiêng, huyền thoại của chùa Trịnh Sơn
Danh thắng Kẽm Trống ở xã Thanh Hải, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam (cũ) nay là xã Thanh Lâm, tỉnh Ninh Bình (mới) nổi bật ngôi cổ tự Trịnh Sơn. Ngôi chùa khiêm nhường ẩn mình, hòa quyện trong cảnh sắc thiên nhiên hữu tình, thơ mộng. Đây chính là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa lịch sử, đậm nét tín ngưỡng tâm linh gắn với câu chuyện huyền thoại về công chúa Bạch Hoa cuối thời nhà Trần.
2025-06-27 10:14:11
Flamingo Golden Hill: Lợi nhuận cho thuê ổn định từ cộng đồng chuyên gia quốc tế
Không chỉ là nơi an cư lý tưởng, Flamingo Golden Hill đang ghi điểm với nhà đầu tư nhờ khai thác hiệu quả nhóm khách thuê dài hạn, đặc biệt là gần 500 chuyên gia nước ngoài hiện đã sinh sống tại đây.
2025-06-26 18:00:00
Nâng cao nhận thức cộng đồng trong Tháng cao điểm chống hàng giả, hàng kém chất lượng
Trước diễn biến ngày càng phức tạp của tình trạng buôn lậu, gian lận thương mại, sản xuất – kinh doanh hàng giả, hàng kém chất lượng, xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, việc nâng cao nhận thức cộng đồng không chỉ là yêu cầu cấp bách của cơ quan quản lý mà còn là trách nhiệm của toàn xã hội.
2025-06-26 15:55:00
Phát động cuộc thi trực tuyến ‘lời chúc kết nối Hải Phòng & Hải Dương’
Căn cứ Kế hoạch số 483-KH/TU ngày 25/6/2025 của Thành uỷ Hải Phòng về tổ chức sáp nhập đơn vị hành chính cấp tỉnh, sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch tổ chức cuộc thi trực tuyến “lời chúc kết nối - Hải Phòng & Hải Dương” tạo không khí phấn khởi, đoàn kết, thống nhất trong nhân dân.
2025-06-26 14:05:40
Nâng cao các biện pháp cải tạo rừng, phục hồi rừng tự nhiên góp phần giảm khí nhà kính
Sáng 25/6 tại Hà Nội, Liên hiệp Hội Việt Nam (VUSTA) và Hội Khoa học Kỹ thuật Lâm Nghiệp Việt Nam đã tổ chức Hội thảo "Cải tạo rừng, phục hồi rừng tự nhiên góp phần giảm khí nhà kính". Thực trạng tài nguyên rừng và tiềm năng giảm phát thải thông qua cải tạo phục hồi rừng.
2025-06-26 10:50:00