Đũa lệch
2016-06-24 20:25:01
0 Bình luận
Tháng 6, những cơn mưa rào ào ạt chợt đến rồi chợt đi. Trời chỉ dịu mát lúc mưa xuống. Sau lúc ấy, nắng lại chói chang như đổ lửa.
Nắng nóng từ trên trời đổ xuống và từ mặt đất hầm hập bốc lên làm cho bà Hằng mấy ngày hôm nay đứng ngồi không yên. Đã vậy thêm chuyện Vân, con gái bà muốn lấy Vĩnh - người làm công cho gia đình - lại càng khiến bà thêm rối bời.
Gia đình bà Hằng và ông Lịch được tiếng là giàu sang nhất phố. Có mấy ai biết, ngày bà Hằng lấy ông Lịch, chồng bà cũng chỉ có hai bàn tay trắng. Nhờ có nghề trong tay, lại được bố mẹ bà Hằng giúp đỡ nên vợ chồng bà mới mở được một cái xưởng cơ khí nhỏ. Khi ấy khó khăn quá, bà chỉ sinh mỗi một mình Vân. Lúc hai vợ chồng đã có cái nhà tử tế để ở thì có chạy chữa mãi bà Hằng cũng không sinh thêm được nữa. Khi đó Vân đã lên 9 tuổi.
Cái xưởng cơ khí nhỏ của ông bà ngày càng nhiều việc, mở rộng hơn và ông Lịch cần thêm người phụ giúp. Hôm đó, đang ngồi cặm cụi với cái máy hỏng, ông Lịch thấy một thằng bé cứ thập thò ngoài cửa. Ông đoán có lẽ thằng bé ăn xin. Ông gọi nó vào:
- Này cháu, muốn ăn cơm hay xin tiền vào đây bác cho.
Một thằng bé dáng người gầy gò, chừng 11-12 tuổi, mặc bộ quần áo cộc tớn, có mấy miếng vá, chân đi đôi dép lê cụt mõm, mặt mũi đen nhẻm, có mỗi đôi mắt là sáng, e dè đứng trước mặt ông Lịch:
- Cháu… cháu… cháu muốn được làm việc.
Ông Lịch ngước mắt nhìn thằng bé, vẻ ái ngại.
- Cháu bé thế này, sao làm được công việc của bác.
Thằng bé có vẻ mạnh dạn hơn:
- Tại cháu gầy thôi, chứ cháu cũng 16 tuổi rồi ạ.
Ông Lịch nhìn chăm chăm vào thằng bé rồi nhẹ nhàng nhưng quả quyết:
- 16 tuổi cũng chưa làm được cháu ạ. Thôi bác cho ít tiền về đóng học nhé. Khi nào học xong cấp 3, vẫn muốn học nghề này thì ra đây bác dạy cho.
Ông Lịch vừa nói, vừa rút ví lấy ít tiền dúi vào tay thằng bé.
Thằng bé vẫn khẩn khoản:
- Cháu cảm ơn bác, nhưng cháu cần tiền hàng ngày để nuôi bà nội cháu bác ạ.
Ông Lịch chỉnh lại cái gọng kính:
- Thế cháu tên là gì, bố mẹ cháu đâu?
Thằng bé mắt đỏ hoe:
- Cháu tên là Vĩnh, nhà ở sâu trong làng. Bố mẹ cháu bỏ nhau, rồi bỏ đi xa hết, để cháu ở lại với bà nội. Bà nội đi chợ bán rau nuôi cháu. Mấy hôm trước trời mưa, đường trơn, bà đi chợ chẳng may bị ngã, bây giờ bị liệt không đi được nữa rồi. Cháu muốn kiếm tiền để nuôi bà. Người ta mách cháu đến xưởng của bác.
Ông Lịch ôm nhẹ lấy Vĩnh, thấy thương nó như thương chính cuộc đời côi cút của mình ngày xưa:
- Vậy, cứ ở lại đây với bác.
Ông về bàn chuyện với bà Hằng. Ông bà quyết định cho Vĩnh ở lại, trước tiên là công việc nhẹ nhàng, quét dọn, thu gom đồ đạc, giao, nhận hàng, rồi mới tính dạy nghề cho nó. Vĩnh làm việc chăm chỉ, nhanh nhẹn, học hành cũng rất thông minh. Ông Lịch và bà Hằng cũng cảm thấy hài lòng, ngày ngày bảo ban, chăm sóc Vĩnh như con. Vui nhất vẫn là cái Vân. Nó như thêm có một người anh trai, lúc cần có thể giải cho nó những bài toán khó, chở nó đi chơi mà không sợ mấy thằng con trai chọc ghẹo và nhất là những lần sẵn sàng đỡ đòn cho nó khi nó bướng bỉnh, không chịu nghe lời bố mẹ.
Năm tháng qua nhanh như một cái chớp mắt. Vĩnh bây giờ đã trở thành chàng thanh niên vạm vỡ, khuôn mặt vuông vức, đôi mắt biết cười. Cái Vân cũng phổng phao trông thấy, mái tóc dài mượt, đôi má hây hây ửng hồng. Hai đứa nó bây giờ đã nhìn nhau bằng ánh mắt khác. Bà Hằng cảm nhận thấy, vừa mừng lại vừa lo. Rồi cái lo mơ hồ ấy của bà Hằng cũng đến thật. Trong tâm hồn trong sáng của đứa con gái duy nhất của bà đã nảy nở tình yêu với Vĩnh. Ngày Vân xin phép bố mẹ lấy Vĩnh làm chồng, bà Hằng không nói gì, mất ăn mất ngủ mấy đêm.
Tối nay, khi ăn cơm xong, chờ Vân đi ra ngoài, bà Hằng hỏi ông Lịch:
- Ông có đồng ý chuyện của hai đứa nó không?
Ông Lịch cũng đoán được lòng vợ, không trả lời ngay:
- Vậy ý bà ra sao?
Bà Hằng thở dài:
Cái Vân bây giờ đã có bằng cấp. Tôi đang định bàn với ông, dồn hết tiền vào để mở công ty lớn cho cái Vân quản lý, điều hành. Tôi mong nó kiếm được tấm chồng cũng được học hành tử tế cho 2 bên gia đình môn đăng hậu đối. Nó mà lấy thằng Vĩnh, tôi thương nó sẽ lại vất vả…
Ông Lịch nắm lấy tay bà Hằng:
- Ngày xưa bà cũng là con ông chủ, vẫn chịu lấy một người làm thuê, không mảnh đất cắm dùi như tôi đó thôi.
Bà Hằng lấp lửng:
- Bây giờ nó khác xưa rồi ông ạ…
Ông Lịch trầm ngâm:
- Đúng, thời thế bây giờ khác trước nhiều, nhưng chỉ có tình yêu là không bao giờ thay đổi. Con gái mình không chê cái nghèo, biết trân trọng cái tình thế là mừng đấy bà ạ.
Bà Hằng nghe hai chữ “tình yêu” bỗng thấy lòng mình xao xuyến. Đúng là nhờ tình yêu với ông Lịch mà bà có thể thuyết phục sự cấm cản của mẹ, đã giúp ông bà cùng nhau đi qua những chặng đường khó khăn và có được hạnh phúc như ngày hôm nay… Bà nhớ lại câu chuyện của mình mấy chục năm về trước, nắm lấy tay ông Lịch và mỉm cười: “Để hôm nao thuận tiện, tôi sẽ đi xem để định ngày cho 2 đứa chúng nó, ông nhé”.
Ngoài trời, mưa tháng 6 rào rạt, xua tan cả cái nóng ban ngày. Không khí dịu mát, bà Hằng cảm nhận rõ hơi ấm quen thuộc từ vòng tay chắc chắn của người bạn đời đã mấy mươi năm. Đâu đó, mùi nồng nồng của đất quyện với hương ngọc lan thoảng theo cơn gió mát lành.
![]() |
Ảnh minh họa |
Gia đình bà Hằng và ông Lịch được tiếng là giàu sang nhất phố. Có mấy ai biết, ngày bà Hằng lấy ông Lịch, chồng bà cũng chỉ có hai bàn tay trắng. Nhờ có nghề trong tay, lại được bố mẹ bà Hằng giúp đỡ nên vợ chồng bà mới mở được một cái xưởng cơ khí nhỏ. Khi ấy khó khăn quá, bà chỉ sinh mỗi một mình Vân. Lúc hai vợ chồng đã có cái nhà tử tế để ở thì có chạy chữa mãi bà Hằng cũng không sinh thêm được nữa. Khi đó Vân đã lên 9 tuổi.
Cái xưởng cơ khí nhỏ của ông bà ngày càng nhiều việc, mở rộng hơn và ông Lịch cần thêm người phụ giúp. Hôm đó, đang ngồi cặm cụi với cái máy hỏng, ông Lịch thấy một thằng bé cứ thập thò ngoài cửa. Ông đoán có lẽ thằng bé ăn xin. Ông gọi nó vào:
- Này cháu, muốn ăn cơm hay xin tiền vào đây bác cho.
Một thằng bé dáng người gầy gò, chừng 11-12 tuổi, mặc bộ quần áo cộc tớn, có mấy miếng vá, chân đi đôi dép lê cụt mõm, mặt mũi đen nhẻm, có mỗi đôi mắt là sáng, e dè đứng trước mặt ông Lịch:
- Cháu… cháu… cháu muốn được làm việc.
Ông Lịch ngước mắt nhìn thằng bé, vẻ ái ngại.
- Cháu bé thế này, sao làm được công việc của bác.
Thằng bé có vẻ mạnh dạn hơn:
- Tại cháu gầy thôi, chứ cháu cũng 16 tuổi rồi ạ.
Ông Lịch nhìn chăm chăm vào thằng bé rồi nhẹ nhàng nhưng quả quyết:
- 16 tuổi cũng chưa làm được cháu ạ. Thôi bác cho ít tiền về đóng học nhé. Khi nào học xong cấp 3, vẫn muốn học nghề này thì ra đây bác dạy cho.
Ông Lịch vừa nói, vừa rút ví lấy ít tiền dúi vào tay thằng bé.
Thằng bé vẫn khẩn khoản:
- Cháu cảm ơn bác, nhưng cháu cần tiền hàng ngày để nuôi bà nội cháu bác ạ.
Ông Lịch chỉnh lại cái gọng kính:
- Thế cháu tên là gì, bố mẹ cháu đâu?
Thằng bé mắt đỏ hoe:
- Cháu tên là Vĩnh, nhà ở sâu trong làng. Bố mẹ cháu bỏ nhau, rồi bỏ đi xa hết, để cháu ở lại với bà nội. Bà nội đi chợ bán rau nuôi cháu. Mấy hôm trước trời mưa, đường trơn, bà đi chợ chẳng may bị ngã, bây giờ bị liệt không đi được nữa rồi. Cháu muốn kiếm tiền để nuôi bà. Người ta mách cháu đến xưởng của bác.
Ông Lịch ôm nhẹ lấy Vĩnh, thấy thương nó như thương chính cuộc đời côi cút của mình ngày xưa:
- Vậy, cứ ở lại đây với bác.
Ông về bàn chuyện với bà Hằng. Ông bà quyết định cho Vĩnh ở lại, trước tiên là công việc nhẹ nhàng, quét dọn, thu gom đồ đạc, giao, nhận hàng, rồi mới tính dạy nghề cho nó. Vĩnh làm việc chăm chỉ, nhanh nhẹn, học hành cũng rất thông minh. Ông Lịch và bà Hằng cũng cảm thấy hài lòng, ngày ngày bảo ban, chăm sóc Vĩnh như con. Vui nhất vẫn là cái Vân. Nó như thêm có một người anh trai, lúc cần có thể giải cho nó những bài toán khó, chở nó đi chơi mà không sợ mấy thằng con trai chọc ghẹo và nhất là những lần sẵn sàng đỡ đòn cho nó khi nó bướng bỉnh, không chịu nghe lời bố mẹ.
Năm tháng qua nhanh như một cái chớp mắt. Vĩnh bây giờ đã trở thành chàng thanh niên vạm vỡ, khuôn mặt vuông vức, đôi mắt biết cười. Cái Vân cũng phổng phao trông thấy, mái tóc dài mượt, đôi má hây hây ửng hồng. Hai đứa nó bây giờ đã nhìn nhau bằng ánh mắt khác. Bà Hằng cảm nhận thấy, vừa mừng lại vừa lo. Rồi cái lo mơ hồ ấy của bà Hằng cũng đến thật. Trong tâm hồn trong sáng của đứa con gái duy nhất của bà đã nảy nở tình yêu với Vĩnh. Ngày Vân xin phép bố mẹ lấy Vĩnh làm chồng, bà Hằng không nói gì, mất ăn mất ngủ mấy đêm.
Tối nay, khi ăn cơm xong, chờ Vân đi ra ngoài, bà Hằng hỏi ông Lịch:
- Ông có đồng ý chuyện của hai đứa nó không?
Ông Lịch cũng đoán được lòng vợ, không trả lời ngay:
- Vậy ý bà ra sao?
Bà Hằng thở dài:
Cái Vân bây giờ đã có bằng cấp. Tôi đang định bàn với ông, dồn hết tiền vào để mở công ty lớn cho cái Vân quản lý, điều hành. Tôi mong nó kiếm được tấm chồng cũng được học hành tử tế cho 2 bên gia đình môn đăng hậu đối. Nó mà lấy thằng Vĩnh, tôi thương nó sẽ lại vất vả…
Ông Lịch nắm lấy tay bà Hằng:
- Ngày xưa bà cũng là con ông chủ, vẫn chịu lấy một người làm thuê, không mảnh đất cắm dùi như tôi đó thôi.
Bà Hằng lấp lửng:
- Bây giờ nó khác xưa rồi ông ạ…
Ông Lịch trầm ngâm:
- Đúng, thời thế bây giờ khác trước nhiều, nhưng chỉ có tình yêu là không bao giờ thay đổi. Con gái mình không chê cái nghèo, biết trân trọng cái tình thế là mừng đấy bà ạ.
Bà Hằng nghe hai chữ “tình yêu” bỗng thấy lòng mình xao xuyến. Đúng là nhờ tình yêu với ông Lịch mà bà có thể thuyết phục sự cấm cản của mẹ, đã giúp ông bà cùng nhau đi qua những chặng đường khó khăn và có được hạnh phúc như ngày hôm nay… Bà nhớ lại câu chuyện của mình mấy chục năm về trước, nắm lấy tay ông Lịch và mỉm cười: “Để hôm nao thuận tiện, tôi sẽ đi xem để định ngày cho 2 đứa chúng nó, ông nhé”.
Ngoài trời, mưa tháng 6 rào rạt, xua tan cả cái nóng ban ngày. Không khí dịu mát, bà Hằng cảm nhận rõ hơi ấm quen thuộc từ vòng tay chắc chắn của người bạn đời đã mấy mươi năm. Đâu đó, mùi nồng nồng của đất quyện với hương ngọc lan thoảng theo cơn gió mát lành.
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.
Theo Infonet.vn
Diễn đàn công nghiệp sản xuất M-TALKS 2025 tại Hà Nội
Ngày 2/7, tại Hà Nội, RX Tradex Việt Nam tổ chức Diễn đàn công nghiệp sản xuất M-TALKS 2025. Sự kiện mang chủ đề “Đổi mới tương lai ngành sản xuất điện tử Việt Nam: Ứng dụng Al, Tự động hóa và Hội nhập chuỗi cung ứng toàn cầu”, đây là hoạt động mở màn cho chuỗi hội thảo chuyên ngành trong khuôn khổ triển lãm quốc tế NEPCON Vietnam 2025 sẽ diễn ra từ ngày 10-12/9/2025 tại Trung tâm Triển lãm Quốc tế I.C.E Hà Nội.
2025-07-03 10:28:45
TP.Hải Phòng công bố Quyết định về tổ chức bộ máy và công tác cán bộ khối Đảng
Chiều 2/7, Thành ủy Hải Phòng tổ chức hội nghị công bố Quyết định về sắp xếp tổ chức bộ máy và công tác cán bộ khối Đảng
2025-07-03 07:32:58
Kỳ họp chuyên đề đầu tiên HĐND TP.Hải Phòng sau sáp nhập, quyết định nội dung quan trọng
Kỳ họp thứ 28 (chuyên đề)HĐND TP.Hải Phòng là kỳ họp đầu tiên sau khi sắp xếp, kiện toàn nhân sự. Kỳ họp khẳng định đã lựa chọn được đội ngũ cán bộ có đủ phẩm chất, năng lực, xứng đáng là người đại biểu dân cử, đại diện cho ý chí và nguyện vọng của nhân dân.
2025-07-03 06:45:14
Lễ Công bố quyết định về Công tác tổ chức, cán bộ tỉnh Phú Thọ mới
Chiều 29/6, Công an tỉnh Phú Thọ tổ chức Lễ công bố Quyết định của Bộ trưởng Bộ Công an và Giám đốc Công an tỉnh về công tác tổ chức, cán bộ theo Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về sắp xếp đơn vị hành chính cấp tỉnh, cấp xã. Tới dự và chỉ đạo tại Lễ công bố có đồng chí Đặng Xuân Phong - Bí thư Tỉnh ủy; đồng chí Trần Duy Đông – Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh; Thiếu tướng Nguyễn Minh Tuấn - Ủy viên Ban thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Công an tỉnh; lãnh đạo các sở, ban, ngành của tỉnh.
2025-07-02 15:24:07
Sun Group ra mắt tổ hợp căn hộ cao cấp giữa lòng Thủ đô
Sun Property, thành viên Tập đoàn Sun Group tự hào ra mắt Sun Feliza Suites – tổ hợp căn hộ hướng tới tiêu chuẩn 6 sao tọa lạc tại vị trí vàng trung tâm Cầu Giấy (Hà Nội). Với thiết kế đẳng cấp, tiện ích vượt trội, dự án mang đến chuẩn mực sống tinh hoa cho giới thượng lưu Thủ đô.
2025-07-02 10:13:52
Diện mạo mới của xã Kiến Minh sau sáp nhập
Từ ngày 1/7, xã Kiến Minh chính thức được thành lập trên cơ sở sáp nhập toàn bộ diện tích và dân số của xã Đông Phương, Đại Đồng, Minh Tân (thuộc huyện Kiến Thụy cũ). Là kết quả của việc triển khai Nghị quyết số 1669/NQ-UBTVQH15 về “sắp xếp đơn vị hành chính cấp xã tại TP.Hải Phòng”
2025-07-02 08:33:47