Gieo gió gặt bão
2016-02-20 15:32:19
0 Bình luận
Hai người phụ nữ nói chuyện với nhau một cách thẳng thắn, không dấu diếm mà cũng chẳng cần dấu diếm điều gì.
Một trong hai người lên tiếng:
“Tôi xin cô hãy nghĩ lại, dù sao cũng là chị em phụ nữ với nhau. Xin cô đừng cướp đi anh ấy của tôi, của các con tôi. Mong cô hiểu cho sự đau khổ của một người vợ...”.
Chưa nói dứt lời, người vợ bị cô gái nọ cắt ngang lời bằng những tiếng the thé:
- “Sao chị lại nói tôi cướp chồng chị. Đó là vì anh ấy si mê tôi, quyến rũ tôi đấy chứ”.
- “Nhưng cô phải đẩy anh ấy xa cô chứ đừng vào hùa cùng anh ấy. Đàn ông bao giờ chả tham lam”
Cuối cùng, lời qua tiếng lại nhưng mục đích của câu chuyện vẫn không được sáng tỏ. Người vợ vốn hiền lành, chất phát không quen với những “đấu khẩu” này, đã phải ấm ức bỏ về.
Khi trở về nhà, chị cố gắng chiều chuộng chồng hơn, chăm sóc và ân cần nhiều hơn những mong anh cố nghĩ lại, cùng vun vén cho gia đình. Nhưng người chồng có tính trăng hoa đã không cưỡng lại nổi sự quyến rũ của cô cô gái nọ.
Người vợ bị bội bạc, buồn lắm. Chị càng bất lực hơn khi kinh tế lại phụ thuộc vào chồng. Lương của chị làm sao đủ để nuôi ba đứa con đang đà tuổi ăn, tuổi ngủ. Chị đành ngậm ngùi, thôi thì trăm sự vì con. Chị âm thầm chấp nhận và thoả thuận với người chồng là dù có làm gì chăng nữa vẫn phải đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho những đứa con.
Hôm nay, thêm một lần nữa chị lặn lội, rình mò tìm bằng được gặp cô gái nọ để nói chuyện dứt khoát giữa hai người. Nhưng cô gái nọ không những không gặp chị mà còn đánh tiếng cho chị biết là nếu cứ tiếp tục gây khó chịu như vậy, hậu quả sẽ khó lường cho mấy mẹ con nhà chị. Cô ta doạ sẽ làm cho mẹ con chị khốn đốn hơn thế nhiều nếu không biết điều an phận. Cũng như lần trước, lần này người vợ lại lủi thủi trở về. Và thêm một lần nữa, chị dằn mình khuyên ngăn người chồng trăng hoa. Nhưng thêm một lần nữa chị gặp phải thất bại.
Sau khi khuyên ngăn người chồng bội bạc không được, gặp gỡ bồ nhí của anh ấy với hy vọng lòng cảm thương của phụ nữ lần cuối với nhau cũng không xong. Rốt cuộc, hai vợ chồng nhà nọ ly hôn. Anh chồng chính thức công khai với cô bồ được mệnh danh là “đanh đá, cướp trắng chồng người”.
Rồi một năm sau, cô bồ này có mang, họ làm đám cưới mời một số bạn bè thân thích hai họ. Kể từ ngày đó, họ chính thức công khai sinh sống với nhau. Cô gái này đã bắt bằng được người đàn ông phải làm đăng ký kết hôn đàng hoàng, cô muốn đứa con của cô được hợp pháp hoá.
Cuộc sống của hai người dường như êm đẹp. Phần vì người vợ mới này có vẻ đanh đá quá nên đức ông chồng không dám ho he chuyện trăng hoa nữa, phần vì điều kiện kinh tế cũng hẹp hòi hơn sau vụ ly hôn với người vợ trước, người đàn ông tỏ ra nghiêm chỉnh và chín chắn hơn. Ngoài ra, họ lại có con với nhau - mối dàng buộc chính thức cho người chồng nọ.
Nhưng một năm nay, công ty ông ấy làm ăn phát đạt, ông được thăng chức, lương có phần tăng lên gấp bội. Điều kiện công việc tạo cho ông tiếp xúc nhiều với những cô gái trẻ, mà toàn những cô lả lơi, muốn được lòng kẻ có tiền. Tính trăng hoa lại quay trở về với ông. Ông cặp bồ với một cô gái rất trẻ, trẻ hơn người vợ hiện tại. Nhưng điều quan trọng hơn, cô gái này lại rất đanh đá, đanh đá và ghê gớm hơn nhiều so với cô vợ của ông bây giờ.
Thế mới khổ chứ, hình như số phận ông luôn gặp phải sự chi phối bởi những cô gái trẻ đẹp, cong cớn nhưng đầy sức hấp dẫn một người như ông. Cô gái luôn bắt ông phải chiều mọi yêu cầu, sở thích của cô, kể cả việc qua đêm dài dài ở nhà cô. Sau một thời gian, người vợ biết tin. Cô ta lồng lộn như một con thú bị mắc bẫy. Trong thâm tâm, cô đã kịp vạch ra cho mình một chương trình hành động để đối phó với kẻ thù.
Chọn thời điểm người đàn người đi công tác, chị vợ tìm gặp cô gái trẻ nọ. Hai người phụ nữ đanh đá gặp nhau:
- Con ranh kia, mày dám cướp chồng bà à, bà cho mày biết tay.
Chị vợ nhảy xổ vào cô gái nọ, túm tóc, giật áo, cào cấu lên cổ lên mặt. Cô gái kia bị bất ngờ, chưa kịp đối phó. Tuy nhiên, ngay sau đó cô gái lấy được thăng bằng, với sức vóc to lớn và trẻ trung, cô gái nọ đấm chị vợ túi bụi, chủ yếu vào bụng dưới. Đau quá, chị vợ kêu ăng ẳng và càng tỏ ra hung hăng hơn, giật phắt làn khuy áo của cô gái. Khó có ai có thể can ngăn được khi nhìn thấy cảnh tượng hung hăng của cả hai. Kết quả, mọi người phải mời công an trật tự khu phố mới giằng được hai người đàn bà ra.
Chị vợ cảm thấy ê chề vì nỗi đau thể xác mà cô gái nọ để lại cho chị. Những vết xước toàn thân và những vết tím bầm trên mắt. Trông thật đáng sợ. Chị ta chẳng dám ra ngoài đường với bộ mặt như vậy. Lão chồng đã hết ngày đi công tác nhưng có lẽ đã bị cô gái nọ hớp hồn, đến thẳng nhà cô ta, không màng về nhà nữa. Chị ta hận lão lắm.
Lúc này, chị ta trở thành người vợ bị bội bạc. Cũng giống như người vợ trước, chị ta muốn níu kéo chồng bằng nhiều hình thức: sửa sang sắc đẹp cho mình, chăm sóc con cái chu đáo hơn, chiều chuộng chồng hơn. Nói với chồng những câu nói dễ nghe hơn...
Nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy. Người đàn ông vẫn đi lại với cô gái trẻ kia. Hình như tính trăng hoa, ham của lạ đi ngấm vào máu ông ta. Hơn nữa, có tiền ông ta ra sức chứng minh sự giỏi giang và sung sức của mình với những cô gái trẻ đẹp. Ông đã tận hưởng hết mình theo cách nghĩ đó.
Chị vợ ức lắm, nghĩ cách xoay chuyển tình thế. Chị ta thuê người tìm ra chỗ ở của cô gái nọ và đến thẳng đó. Đồng thời thuê hai tên côn đồ chờ sẵn ở cửa đợi dấu hiệu tấn công. Hai người phụ nữ đanh đá lại gặp nhau một lần nữa:
- Lần này tôi đến đây không phải vì đánh nhau với cô mà tôi muốn nói chuyện thẳng thắn với cô. Tôi cho cô hay lão ấy là chúa lăng nhăng, cô cũng như tôi, chúng ta là đàn bà. Cô còn trẻ, đừng phí hoài đời mình. Nếu cô không nghe tôi, cô sẽ phải ân hận. Cô không còn bộ mặt trẻ đẹp kia đâu.
- Chị tưởng tôi không biết chị sắp giở trò gì ra sao. Nói cho chị hay, 113 là chỗ thân quen của tôi. Tôi đã lường trước sự việc, nếu có điều gì xảy ra với tôi. Chị đi tù rũ xương, mà cũng chẳng giữ được chồng chị đâu. Tôi cảnh báo cho chị biết, những tên côn đồ mà chị thuê ngoài kia, là đàn em tôi đấy, nếu chúng nhìn thấy tôi - chúng sẽ trả lại tiền chị thuê chúng. Đố chị làm gì tôi nào.
Cô gái nọ cười lớn. Tiếng cười át đi tiếng nói the thé của chị vợ vốn nổi tiếng đanh đá đã phải chờn lòng. Thì ra người đàn bà này thật cao tay và trắng trợn. Tuy nhiên, chị vợ đã lấy lại bình tĩnh, hạ giọng:
- Tôi không doạ cô nhưng tôi nói cho cô biết nếu cô cố tình, cô cũng sẽ như tôi thôi. Hạnh phúc không bao giờ tồn tại lâu. Tại sao cô phải phí hoài đời mình vì lão đó. Cô trẻ đẹp như vậy sẽ tìm được người chồng tử tế hơn lão ấy nhiều.
- Vâng, tôi cũng biết điều đó, cũng như mấy năm trước chị biết điều đó sao chị vẫn cố tình lấy ông ấy. Tôi cũng vậy, nhưng tôi có cách của tôi. Chị đã hết thời của mình, chính chị đã làm hại bản thân mình vì không biết tận dụng thời cơ của mình đấy thôi. Chị về đi kẻo tôi nổi giận đó.
Tuy mệnh danh là đanh đá, nhưng đến mức này thì chứng tỏ chị vợ thua cô gái trẻ kia rõ rệt. Chị vợ ngầm so sánh mình với cô gái trẻ nọ: Rõ ràng cô ta trẻ hơn, đẹp hơn, sung sức hơn và dám làm mọi chuyện hơn cả mình.
Bất giác, chị ta lướt nhanh căn phòng. Ở đây, còn có cả ảnh viện của cả hai người chụp chung có mặc đồ cưới. Trông họ thật tươi cười và trẻ trung, đầy sự mãn nguyện bên nhau. Những đồ đạc bày trí trong phòng toát lên vẻ sang trọng và xa hoa quá. Đúng là cô gái này đã biết tận dụng thời cơ để thu ha hà vén cho chính bản thân - điều mà chị vợ trước đây không nghĩ đến. Chị ta thật sự thua kém cô gái trẻ này ở những thủ đoạn tinh xảo hơn nhiều. Nghĩ đoạn, chị ta thở dài ngao ngán.
Đúng là xưa kia chị ta đã cướp đi người chồng của một người vợ hiền lành, chất phát thì nay lại có người cướp đi người đàn ông mà chị ta tưởng sẽ chỉ là để dành cho một mình mình.
Tục ngữ có câu “Vỏ quýt dày, có móng tay nhọn” quả không sai, chị ta đau đớn khóc nấc – tiếng khóc hận đời của kẻ chiến bại.
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.
Khánh Phương