Nam sinh đỗ 3 trường đại học: Mẹ điên, bố không nhận, lớn lên từ những hộp sữa "nợ"

2022-01-04 16:47:03 0 Bình luận
Ngày đỗ đại học, Hiếu chỉ muốn gác lại ước mơ để đi làm kiếm tiền phụ bà nuôi mẹ. Nhiều năm qua, nam sinh nghèo chỉ mong một ngày mẹ tỉnh táo, để có thể nhận ra em.

Lê Đức Hiếu, 18 tuổi, người thôn Kỳ Thọ Bắc, xã Hành Đức, huyện Nghĩa Hành, Quảng Ngãi. Tháng 7/2021, cậu đỗ trở thành sinh viên của Trường đại học Kinh tế TP. HCM.  Ngày biết tin đậu đại học, Hiếu khóc, bà ngoại khóc, chỉ có mẹ hềnh hệch cười, hất đổ bát cơm con trai vừa mang đến.

Hiếu lớn lên nhờ bàn tay chăm sóc của bà ngoại già yếu

Mẹ Hiếu là cô  Lê Thị Thương, 47 tuổi, phát bệnh tâm thần từ 26 năm trước. Mặc dù gia đình cố gắng chạy chữa khắp nơi, từ bệnh viện tỉnh rồi qua Đồng Nai, Huế... nhưng chẳng hề thuyên giảm. Khi mới bệnh, cô Thương cả ngày ngồi lẩm bẩm trong phòng, sau lại gào thét, đánh người rồi bỏ đi lang thang. Không đủ sức ngày nào cũng đi kiếm, bà Gái đành xích con gái dưới hiên bếp.

Năm cô 29 tuổi, một người quen biết xâm hại cô và Hiếu là kết quả của lần đó. Từ lúc sinh ra đến khi lớn khôn, người đàn ông đó chưa bao giờ nhận con. Nhà nghèo, bà ngoại phải  gom từng đồng bán rau, bán lúa... mua sữa cho cháu. Chưa một lần bà có đủ tiền mua một lon sữa. Người bán thương tình, cho trả nửa, nợ nửa. Hiếu lớn lên từ những hộp sữa mang nợ đó.

Người mẹ khờ không thể nhận ra con

Trước kia nhà có ruộng, Hiếu phụ ông bà cấy cày, lúa thu hoạch còn thừa đem bán mua sách vở, quần áo. Nhưng từ khi người ông bị tai biến liệt nửa người năm 2018, ruộng cho thuê, mỗi vụ được trả công vài bao thóc. Thuốc men, thức ăn của gia đình chỉ dựa vào 500.000 đồng tiền trợ cấp cho người tâm thần cùng rau cỏ tự trồng trong vườn.

Suốt những năm ấu thơ, Hiếu đã khóc hết không biết bao nhiêu là nước mắt khi bạn hỏi: "Mẹ mày đâu?". Mẹ của Hiếu là "bà điên" bị xích dưới hiên bếp, là nhân vật khiến lũ trẻ ré lên sợ hãi, nhòm nhòm rồi hò nhau chạy. Khóc chán, lên cấp 2, Hiếu xông vào đánh nhau với những ai chòng ghẹo mẹ mình. Nhiều lần bà Chế Thị Gái (bà ngoại Hiếu) ôm thân thể đầy thương tích của cháu dỗ dành: "Mẹ vẫn luôn là mẹ. Giờ con phải học giỏi để không ai khinh mình nữa!".

Năm 2020, ông ngoại Hiếu mất, bà ngoại được chẩn đoán hở van tim, sức khỏe xuống dốc không phanh, Hiếu gần như quán xuyến hết việc nhà. Hai bà cháu kiếm thêm thu nhập bằng việc nhận gia công bóc vỏ hạt điều.

Suốt 18 năm, niềm hy vọng lớn nhất của Hiếu là ngày nào đó mẹ nhận ra mình. Mỗi khi đạt điểm cao hay nhận thưởng từ trường, cậu đều đứng trước cửa phòng, nói vọng vào khoe với mẹ. Đáp lại, phía trong chỉ là tràng cười không ngớt hoặc những cú đập đầu vào tường.

Năm cuối cấp 3, dù là học sinh lớp chọn của trường THPT Nghĩa Hành nhưng Hiếu dự tính tốt nghiệp cấp 3 sẽ tìm việc, để phụ bà, có tiền chăm nom mẹ. Song nhờ được các thầy cô giáo động viên, giúp đỡ Hiếu mới có động lực tiếp bước tới trường.

Hiếu đăng ký ba trường đại học, đỗ cả ba. Bà Gái vui đó rồi buồn đó, vì không biết lấy đâu tiền đóng học cho cháu. Hàng cau của nhà nhẩm nhẩm được tầm 3 triệu, chưa kịp hái thì trộm đã lấy cắp. Sát hạn nhập học, Hiếu thương bà, định viện cớ đi học xa không ai chăm sóc gia đình để gạt ước mơ vào giảng đường. Bà Gái đi chạy vạy khắp nơi vay đủ cho cháu chục triệu, vì người làng không lấy lãi, dặn khi nào có trả sau.

 Hiện tại Hiếu vẫn ở nhà học online do ảnh hưởng của dịch COVID-19. Cậu định khi lên thành phố sẽ đi làm thêm, vay ngân hàng để có tiền chi trả cho những năm tháng đại học sắp tới. 

Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binhngười khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.

Ý kiến độc giả

0

Doanh nhân Việt Nam 'bắt kịp thế giới, đi cùng thời đại'

Các doanh nghiệp, doanh nhân Việt Nam đã "dám chơi và biết chơi" hơn trong một sân chơi không chỉ trong lòng đất nước mà cả khu vực và thế giới. Chúng ta không chỉ bắt kịp mà có những bước quan trọng để đi cùng với thế giới, với thời đại.
2024-10-13 10:45:13

Thương binh Tạ Quang Uẩn - giỏi làm kinh tế, giàu lòng nhân ái

Vinh dự được gặp người thương binh Tạ Quang Uẩn - Giám đốc Công ty TNHH Vật liệu Xây dựng Phong Cảnh, tại Thành cổ Quảng Trị - nơi mà cách đây 52 năm đã diễn ra cuộc chiến biểu tượng cho khát vọng độc lập, tự do, thống nhất đất nước. Đứng trên mảnh đất đầy bi tráng ấy, những hình ảnh trong cuộc đời dường như lần nữa vụt qua ký ức ông...
2024-10-13 06:35:00

Doanh nhân thương binh Tạ Quang Uẩn: Hành trình vượt khó

Chiến tranh đã lùi xa, nhưng những vết thương ngày nào vẫn luôn hằn sâu trên thân thể thương binh Tạ Quang Uẩn. Vượt qua mọi nỗi đau đó, thương binh Tạ Quang Uẩn đã nỗ lực xây dựng một doanh nghiệp mang thương hiệu Phong Cảnh để tạo việc làm, thu nhập cho đồng đội và con em gia đình chính sách.
2024-10-12 13:45:00

Nơi lưu giữ kỷ vật lịch sử của Tướng Nguyễn Huy Hiệu

Năm 1973, Tướng Nguyễn Huy Hiệu vinh dự được tuyên dương danh hiệu Anh hùng Quân giải phóng miền Nam Việt Nam. Nhân dịp này, ông được Trung ương trao tặng ba hiện vật có giá trị lịch sử đặc biệt, trong đó có một chiếc bút kim tinh, một chiếc đồng hồ Poljot của Nga, và một chiếc ca dùng uống nước mang lá cờ “Quyết tâm đánh thắng giặc xâm lược".
2024-10-12 12:27:56

Giải chạy "Run for Love" - Nơi tình yêu, sự đoàn kết và tinh thần cộng đồng lan tỏa

Sáng ngày 12/10, tại Vườn hoa Lý Tự Trọng, khu vực Hồ Tây, Hà Nội đã diễn ra giải chạy "Run for Love" - một sự kiện thể thao đầy ý nghĩa do Vietnam Airlines phối hợp cùng Hội Người mù thành phố Hà Nội và trung tâm Việt Nam and Friends tổ chức.
2024-10-12 12:00:30

Thà như là vô danh

Trên những nấm mồ liệt sỹ ghi danh những người còn sống không còn là cá biệt hay mới lạ nữa. Nhưng câu chuyện biết rồi, nói rồi tưởng như cũ kỹ ấy vẫn chưa thể sửa thì đó lại là nỗi trăn trở khôn nguôi, nỗi buồn đau đáu của nhiều thế hệ…để rồi có cùng ước muốn, thà như là vô danh…
2024-10-12 08:59:00
Đang tải...