Yêu & Ghét
Thế giới ảo
Tôi biết ơn vô cùng thế giới ảo bởi trong đó tôi được sống thật hơn với cảm xúc của mình.
Tôi yêu sự chờ đợi hồi hộp với cảm giác thích thú khi người ấy like và comment vào những status và bức hình của tôi. Đặc biệt xúc động khi cảm nhận sự đồng cảm qua những cung bậc cảm xúc.
Thế giới ảo đôi khi đánh lừa, ru ngủ chúng ta để rồi có lúc bị thất vọng (hình minh họa)
Thế nhưng tôi cũng ghét vô cùng cảm giác, khó chịu vô cùng khi người mà mình quan tâm like và comment ưu ái dành cho người khác giới. Tôi còn ghét hơn là người ấy khi online mà chẳng quan tâm hỏi han gì đến xúc cảm của mình. Cảm giác ghét cũng như cảm giác yêu, nó mạnh mẽ và tác động đến chủ thể không phải là nhỏ.
Tôi biết, thế giới ảo đôi khi đánh lừa, ru ngủ chúng ta để rồi có lúc bị thất vọng. Biết vậy nhưng con người ta đâu phải lúc nào cũng phân biệt rạch ròi giữa thực và ảo. Bởi đôi khi cảm giác ảo lại mang lại sự ấm áp trong lòng và sự thật nhiều khi lại mang đến sự đau đớn. Thế nên, thế giới ảo vẫn tồn tại đấy thôi!
Và dù thế nào, tôi vẫn trân trọng những người tôi đã tiếp xúc trong thế giới ảo. Qua họ, dù xấu hay tốt, tôi cũng ðã học được bao nhiều điều mới mẻ và đặc biệt đã để lại cho tôi cảm xúc vô cùng đáng yêu, dù rằng chẳng thể lưu giữ trong thời gian dài.
Mưa
Tôi biết, khi trời mưa là có biết bao cuộc sống mưu sinh ngoài kia vất vả, khổ sở và cùng cực. Khi chứng kiến cảnh một bà mế tất tưởi chạy mưa với quang gánh hàng mã, lòng xót xa vô hạn. Mưa vô tình nên mưa làm ướt cả một khoảng mưu sinh của người cùng khó. Lúc này mưa lại trở nên tàn nhẫn và vì thế, người ta ghét mưa là vậy.
Tôi muốn được đi dưới mưa cùng với người đồng cảm (hình minh họa)
Tôi yêu cảm giác khi trời mưa được người cùng đồng cảm với mình đưa đi chơi, đi dong duổi trên những con đường có lá rụng hoặc chỉ đơn giản là ngồi ngắm đường phố qua cửa kính. Yêu mưa đơn giản vì mưa là một phần của thiên nhiên và đã phàm là thiên nhiên thì dù có ghét cũng chẳng được, cớ sao ta không chuyển nó thành yêu cho thơ mộng?
Tôi yêu khoảnh khắc khi chuyển mùa có mưa rơi để được nghe tiếng lá xào xạt dưới bước chân đi, để cùng thiên nhiên trải qua miền thời gian sâu lắng ấy.
Hoài niệm rêu phong
Tôi yêu những ngôi nhà cũ kỹ, phong rêu nơi phố cổ - nơi ấy từng chứng kiến biết bao kỷ niệm buồn vui của nhiều kiếp người. Tôi yêu lắm những nếp nhà cổ xưa, vương vấn cùng dòng thời gian trầm mặc của nhiều số phận.
Tôi yêu nét quyến rũ phong rêu (hình minh họa)
Tôi biết ở đâu đó vẫn có người cũng yêu sự cũ kỹ như tôi lặng lẽ qua đây để tìm về sự hoài niệm trong một góc bình yên của tâm hồn. Mà qua đó, mỗi người mỗi khác, ít nhiều đều cảm thấy lòng mình hoà trong cái tĩnh mịch, thanh bình của cuộc sống khoan thai, nhẹ nhàng trong ký ức.
Những con hẻm, từng góc phố uốn lượn đan xen màu rêu phong ở khu phố cũ làm cho tôi có cảm giác rơi vào miền nhớ của những điều đã cũ nhưng chưa bao giờ bị lãng quên...
Càng yêu bao nhiêu sự rêu phong cũ kỹ thì lại càng ghét bấy nhiêu sự chà đạp không thương tiếc của con người. Tôi có cảm giác như có những tiếng rên la đau đớn của những mái nhà cũ kia. Rất may, đâu đó vẫn còn những tâm hồn yêu thương nó đang ngày đêm đấu tranh gay gắt để giành lại sự lưu giữ, bảo tồn bóng dáng phong rêu này. Thế nhưng, dường như đó là cuộc chiến không cân sức nên tiếng rên xiết kia mới ngày càng não nề đến thế!
Cảm xúc
Tôi khao khát sự chân thành trong cảm xúc tình yêu. Tôi cho rằng “cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đến được trái tim” đặc biệt đúng. Người sẽ không thể có được trái tim tôi nếu chỉ hướng tới tình dục hoặc vì yếu tố nào đó. Ừ thì có thể người sẽ có được tôi bởi vì quá khéo léo, nhưng sẽ không thể ngự trị trong trái tim tôi.
Khi đã đi qua miền hoang dại, chia tay, tôi chỉ nghĩ về người như một quá khứ đi qua cuộc đời mà thôi và không có cảm giác tiếc nuối. Một khi đã xa, tôi không mong gặp lại thêm lần nữa.
Tôi đặc biệt ghét kiểu tình yêu hời hợt
..... được che dấu
........bằng những xúc cảm
...........của sex, mặc dầu tôi luôn đánh giá cao về sex!
Tiễn biệt tình yêu chưa bao giờ là điều dễ dàng (hình minh họa)
Tôi luôn hiểu rằng Tình yêu và Hạnh phúc ko bao giờ là vĩnh cửu. Có yêu thương và run rẩy đến đâu chăng nữa thì cũng có lúc Tình yêu và Hạnh phúc phải rời xa tôi để đi đến một chân trời nào đó hoặc điểm dừng nào đó.
Dù biết vậy nhưng tôi vẫn cực kỳ ghét phút giây chia ly. Khi chia tay, tôi phải nén lòng, nuốt nước mắt để tiễn biệt Tình yêu và Hạnh phúc một cách gượng gạo nhất. Và với tôi, phải thú nhận rằng, chia ly chưa bao giờ là nhẹ nhàng và trái tim như bị bóp nghẹt vào phút giây ấy...
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.