Cô đơn nhưng không cô độc
Tôi cô đơn không hẳn vì không có ai bên mình (hình minh họa)
Tôi cô đơn trong sâu thẳm con tim bởi vì sự quan tâm, yêu thương, chiều chuộng của ai đó không xuất phát từ tâm của họ, mà họ làm những điều đó xuất phát từ “cái tôi” của họ mà thôi. Họ yêu thương, chiều chuộng tôi để rồi muốn nhận được sự “vay trả” cho bản thân. Và khi điều đó không được như mong muốn thì yêu thương kia, chiều chuộng kia cũng biến mất.
Tôi cô đơn nhưng may mắn là không cô độc vì biết rằng có ai đó cũng đang đồng cảm cùng mình ở trong tim (hình minh họa)
Tôi cô đơn nhưng rất may mắn – không cô độc bởi tôi cảm nhận ngoài kia, người đồng cảm với mình. Người đó âm thầm lặng lẽ chia sẻ với tôi cũng như tôi âm thầm chia sẻ lặng lẽ những gì trong sâu thẳm với người…
Tôi biết rõ người đó và âm thầm độc thoại trong suy nghĩ của mình về hình ảnh của người. Tôi bằng lòng với xúc cảm này và thể hiện nó theo cách của tôi.
Người ấy cũng cô đơn, trống vắng trong những khoảng lặng của một kiếp người. Người ấy không được may mắn như những người khác bởi di chứng của một trận bạo bệnh từ ngày nhỏ nhưng người đã không vì thế mà bi quan.
Vượt qua bao nỗi khó khăn, kỳ thị, đau đớn cả về thể xác lẫn tâm hồn, được nuôi dưỡng, chịu ơn sinh thành và dưỡng dục của cha mẹ, người thân để rồi đạt được nhiều giải thưởng nghệ thuật trong và ngoài nước.
Bằng những cảm xúc xung quanh, từ tình yêu thương bao la những người có hoàn cảnh tương đồng và người đã thả hồn vào từng sức sáng tạo nghệ thuật để qua đó gửi gắm thông điệp, truyền tải khát vọng vươn cao, vượt lên chính mình để biết rằng, dù không phải người hoàn hảo về thể xác nhưng vẫn hoàn hảo về mặt tâm hồn.
Người ấy thổi hồn vào những tác phẩm nghệ thuật của mình bằng sự sống hồn nhiên, trong trẻo và lãng mạn để thấy rằng người cuộc sống này vẫn rất đáng yêu, đáng trân trọng và đáng hiến dâng.
Cũng có những tác phẩm người ấy lại thể hiện cái tôi cô đơn, trống vắng và những khoảng lặng của một kiếp người, thế nhưng cuối cùng vẫn thả vào đó sự sống hồn nhiên, lạc quan và khao khát mãnh liệt tìm kiếm niềm tin qua những điều nhỏ bé.
Tôi mong sớm được cùng người đi trên con phố vắng vẻ để cùng cảm nhận những điều tinh tế (ảnh minh họa)
Chẳng hiểu vì sao, tự trong đáy lòng tôi cảm nhận được sự đồng cảm với người ấy. Tôi mong sớm có dịp cùng người ấy hòa bước, thong dong trên những con đường nhỏ, vắng vẻ để cùng trò chuyện, để cùng cười vang, để cùng cảm nhận những điều tinh tế mà chẳng cần ai hiểu…
Vậy thôi, tôi không thích phô trương về sự cảm nhận này cũng như chẳng cần ai, kể cả người đó phải hiểu thấu đáo tấm chân tình của tôi, chỉ cần biết rằng
Tôi
… đồng cảm
……. với người
Vậy là đủ cho chúng ta, phải không?
Giờ phút này, khoảnh khắc này, tôi đang hòa cùng với nỗi đau, nỗi cô đơn của người!
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.