Cô gái teo chân đam mê vẽ tranh, mong muốn giúp đỡ cộng đồng
Trần Ngọc Anh Thư (25 tuổi), bị teo chân bẩm sinh. Cô nàng thiệt thòi bị mẹ bỏ rơi lúc lên 5 tuổi và được các sư cô nuôi dưỡng ở chùa Bửu Sơn, Định Quán, Đồng Nai.
Từ nhỏ, Thư đã phải đối diện với ánh mắt thương hại của nhiều vị khách đến thăm chùa. Cô gái nhỏ không thích điều đó, Thư muốn mọi người xem mình là người bình thường. Thấy các bạn nhỏ mồ côi có người đến nhận nuôi, chỉ riêng mình không có khiến Thư tủi thân, lạc lõng.
Giờ đây, Anh Thư đã tụ tin và tự chủ về kinh tế để có thể sinh sống tại Sài Gòn (Ảnh: Thanh Niên)
Mỗi ngày, Thư tự thu mình lại với thế giới xung quanh. Cô chọn bút chì, giấy trắng để làm bạn. Hễ buồn chuyện gì, Thư ngồi vẽ về nỗi sợ, những chuyện mình gặp phải lên giấy để giải tỏa nỗi niềm. Lớn hơn, khi được đi học, Thư bắt đầu tìm hiểu nhiều hơn về hội họa. “Tôi học vẽ thông qua các kênh YouTube chứ không phải học chính thống”, Thư kể lại.
Tốt nghiệp THPT, Anh Thư đậu ngành Công nghệ thông tin, nhận được học bổng nhưng bỏ dỡ giữa chừng. Năm tiếp theo, Thư tiếp tục thi và đậu ngành dược một trường cao đẳng ở TP.HCM theo nguyện vọng của các sư cô.
Tranh vẽ thú cưng của Anh Thư (Ảnh: NVCC)
Trong quá trình học chuyên ngành, Thư tham gia một tổ chức phi chính phủ, ở đây cô được dạy kỹ năng mềm, định hướng nghề nghiệp và tiếng Anh.
Năm 2018, Thư vẽ một bức tranh tặng cho tình nguyện viên của tổ chức từ Mỹ sang giảng dạy khóa học cô tham gia. Trở về, người này kể lại với cấp trên của mình, người đàn ông Mỹ chủ động nhắn cho cô và tặng một hộp màu đắt tiền. Đồng thời, muốn cô vẽ một bức tranh về chú chó cưng đã qua đời của ông.
Từ đó, người đàn ông thường giới thiệu những vị khách hàng ở nước ngoài cho Thư vẽ tranh về thú cưng của họ. Thời điểm đó, mỗi bức tranh cô nhận được 50 USD, mỗi tháng vẽ được vài bức Thư đã có thể tự kiếm được tiền.
Sau khi tốt nghiệp cao đẳng, Thư đánh liều rẽ sang con đường khác, sống với đam mê của mình.
(Ảnh: NVCC)
Cũng thời gian đó, nhiều đơn hàng tranh thú cưng của người nước ngoài lần lượt đến, Thư chỉ biết lao vào vẽ để kiếm tiền sinh hoạt. Từ một bức 50 USD khổ giấy A4, Thư dần được trả lên 75 USD. Mỗi tháng vẽ được khoảng chục bức, cô gái nhỏ đã có thể tự nuôi sống mình giữa Sài Gòn.
Bây giờ, Anh Thư không còn sợ phải đối diện với ánh mắt của mọi người nữa. Thay vì mặc cảm rằng họ đang thương hại mình, cô gái nghĩ, có thể vì mình khác biệt và xinh xắn nên được mọi người chú ý. "Mình phải thay đổi cách nghĩ của mình, chứ đâu có thể thể thay đổi cách nghĩ của thế giới", Thư lý giải.
Sắp tới, cô gái sẽ tham dự một buổi hướng dẫn vẽ tranh với tư cách là một họa sĩ tự do. Mọi lợi nhuận sẽ được ủng hộ để gây quỹ tổ chức chương tình từ thiện. "Mình có được thành quả hôm nay là nhờ sự giúp đỡ bằng vật chất và tinh thần của rất nhiều người lạ không quen biết. Đã đến lúc mình làm gì đó để thấy những niềm tin của mọi người đặt vào mình là đúng đắn" Thư nói.
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.