Đôi tay diệu kỳ

2017-12-02 09:55:15 0 Bình luận
Điều khiến ông tự hào không phải là chuyện đủ sức làm trụ cột gia đình mà là giúp được nhiều người khuyết tật, vốn mang nặng nỗi mặc cảm, xóa tan tất thảy để vươn lên bằng giá trị đích thực của mình.

Đã bao lần tôi có ý định tìm gặp ông Trần Bảo - người nổi danh hơn 10 năm nay với các đường cọ trên những chiếc áo dài trắng muốt của bao thế hệ thiếu nữ xứ Tây Đô - nhưng không thể. Lần này có vẻ cũng chẳng khá hơn. “Anh ấy không muốn lên báo suốt mấy năm qua rồi. Chẳng để làm gì cả...” - vợ ông vừa nói vừa lạnh lùng nhìn tôi trong một sáng mưa rả rích.

Vươn lên từ tận cùng thất vọng

Mặc kệ, tôi vẫn kiên nhẫn gõ cửa. Nhà ông Bảo nép khuất trong một con hẻm trên đường Đề Thám, quận Ninh Kiều, TP.Cần Thơ. Cửa hé mở, tôi thấy một khuôn mặt gầy rắn rỏi, toát lên những nét tinh anh. Người đàn ông 56 tuổi chỉ ghé mắt qua khe cửa nói vài câu xã giao rồi... chào tiễn khách.


Tuy nhiên, thoáng thấy tôi đi lại một cách khá nhọc nhằn vì chấn thương ở chân, một sự đồng cảm dường như hiện lên trên khóe mắt hiền lành của ông Bảo. Giọng ông mềm hơn chứ không còn vẻ khó chịu ban đầu. Không cần hỏi thêm gì nữa, ông đồng ý vừa trò chuyện vừa lẹ làng vẽ hoa trên xấp áo dài mới nhận mà vài hôm nữa sẽ giao cho khách.

Thật ra, hơn 10 năm trước, tôi từng gặp ông Bảo. Lúc ấy, nhà thơ - nhà báo Phù Sa Lộc rủ tôi đến gặp ông để viết bài cho một tờ báo địa phương. Vì là kẻ ngoài cuộc nên khi đó, tôi mơ hồ về cuộc gặp gỡ giữa họ nhưng vẫn kịp ấn tượng với hình ảnh đôi mắt tưởng như sắc lạnh nhưng hiền lành, dễ mến của ông...

Bẵng đi hơn 10 năm, giờ gặp lại, tôi thấy ông Bảo vẫn thế, vẫn cặp mắt sắc lạnh nhưng hiền hòa. Ông bảo cô con gái út Bảo Vân - 20 tuổi mà nhỏ thó như trẻ 5 tuổi do di chứng chất độc da cam - đi lấy nước mời khách. Bảo Vân học đến lớp 5 rồi nghỉ luôn đến giờ. Con đường học vấn của cô cũng dang dở phần nào giống người cha...

Năm 12 tuổi, Bảo bị điện giật phải cắt bỏ cả 2 cánh tay và gần nửa chân phải. Vượt qua bao khó khăn, mặc cảm, ông Bảo tốt nghiệp Trường THCS Châu Văn Liêm rồi Trường chuyên THPT Lý Tự Trọng. Hồ hởi nộp hồ sơ thi vào Trường Đại học Cần Thơ nhưng cậu học sinh này như bị giội gáo nước lạnh vì bị từ chối do “không đủ sức khỏe”, “không thuộc dạng ưu tiên”.

Tới giờ nghĩ lại, ông Bảo vẫn còn bức xúc về cách hành xử ấy. Nhưng càng giận, ông càng khát khao vẽ thật giỏi, phải giỏi hơn lúc được bạn bè ca ngợi là người vẽ có thần nhất lớp. Và ông vẽ để kiếm sống, để nuôi cả gia đình.

Vui chuyện cũ, ông Bảo cho biết mình vốn có năng khiếu vẽ từ nhỏ. Cậu bé Bảo từng làm báo tường hồi lớp 9 được giải nhất cấp trường dù vụ tai nạn điện khiến hai tay không còn, nhiều lúc đi không nổi.

Khi rơi xuống tận đáy sâu thất vọng vì không thể thi vào đại học, ông Bảo nghĩ đến khả năng trời cho đó và quyết định ăn mặc chỉnh tề, đeo chân tay giả và đi học một tháng cơ bản với cô giáo Mỹ Hương - người dạy vẽ có tiếng trên đường Lý Tự Trọng, quận Ninh Kiều - để chuẩn bị một nghề mưu sinh khi biết rõ hầu như mình sẽ phải ngồi một chỗ.

Toát mồ hôi tạo “thế”

Ông Bảo có vẻ vui hơn khi kể chuyện làm nghề. Trung bình mỗi ngày, ông đón 5-8 khách hàng đến đặt vẽ hoa, thêu áo. Hầu như ai cũng muốn ông làm sao cho thật đẹp, thật cầu kỳ chứ không hề chú ý tới chuyện tiền công cao hay thấp.

Dịp 8.3 hay Tết Nguyên đán, ông Bảo thường... trốn biệt ngoài quán cà phê xa nhà vì sợ trực tiếp từ chối khách hàng. Khách ngày càng trẻ nên ông phải cố gắng tìm tòi mẫu mã mới lạ trên mạng internet, xử lý hình ảnh rồi giới thiệu với họ. Không chỉ phái đẹp Cần Thơ, gần đây, một số thiếu nữ từ các nơi ở ĐBSCL cũng tìm đến tiệm của ông để nhờ làm đẹp cho tà áo dài.

Trên bàn làm việc của ông Bảo nhiều năm nay luôn đặt một chiếc máy tính cấu hình mạnh. Nó không chỉ giúp ông xử lý ảnh để làm mẫu mà còn là nơi để ông tìm tòi, khám phá thêm kỹ thuật vẽ trên nhiều loại vải, trên các chất liệu.

Khi tôi tò mò hỏi về thu nhập, ông Bảo cười trừ, chỉ cho biết mình là lao động chính trong gia đình. Xưởng vẽ của ông là phòng khách không quá lớn cũng không quá nhỏ trong căn nhà xây khá tươm tất. Nhà có bốn miệng ăn, từng là bài toán đầu tiên hiện lên mỗi khi ông ngồi bó gối vẽ. Vài năm nay, gia đình đỡ hơn khi cô con gái lớn Bảo Khoa đã tốt nghiệp đại học, hiện làm việc ở Bạc Liêu.

Ông Bảo từng cắn răng vẽ nhiều hôm gần như thâu đêm, không chỉ để kiếm tiền cho Bảo Khoa ăn học mà còn tạo nền tảng, nhất là về tinh thần - rằng ông vẫn làm việc, vẫn làm ra đủ tiền lo cho gia đình nhằm yên lòng cô con gái bản tính hay lo toan này. Đó cũng là cách đáp lại sự vô cảm trước đây mà người ta đối xử với một người tật nguyền như ông.

Tôi thích thú nhìn tay phải của ông Bảo làm việc như một chú rô-bốt nhỏ. Hai thanh sắt thay thế hai ngón tay như gọng kìm để vẽ, trong khi chiếc chân còn nguyên thì giữ áo dài thật chắc.

Ông Bảo chủ yếu vẽ hoa trên áo dài, áo kiểu và sẵn sàng vẽ theo yêu cầu. “Có bí quyết gì đâu, tôi chỉ biết mình khó hơn người thường nên phải cố sức rèn “thế” để vẽ mới được như vầy. Đã nhận làm cho khách, nhận tiền công của người ta thì phải dốc lòng vẽ cho đạt, kể cả chi tiết chi li nhất. Tôi phải toát mồ hôi phối hợp thật đều mọi bộ phận cơ thể mình mới có thể vẽ đẹp hơn người ta” - ông tiết lộ.

Xấp áo dài được ông Bảo vẽ rất nhanh với những đường nét thật mềm mại. Ông chỉ vẽ bằng bàn tay phải qua 2 ngón giả bằng sắt một cách lẹ làng, linh hoạt. “Tôi ít khi đi xa dài ngày bởi lúc về thì đồ chất đống, làm không kịp giao cho người ta. Xưa nay tôi rất sợ bị cuốn vào những đôi mắt thất vọng, nhất là ánh mắt phụ nữ” - ông Bảo tiết lộ đầy văn vẻ. Tôi không ngạc nhiên vì biết ông từng là “cây văn” ở trường phổ thông.

Đào tạo truyền nhân

Ông Bảo từng dạy nghề cho 40 học trò, trong đó 6 người vốn câm điếc. Có người quá yếu, chỉ đủ sức cầm đồ vẽ bằng hai đầu ngón tay. Người học trò tạo ấn tượng nhất với ông là chàng trai câm điếc bẩm sinh Lâm Vĩnh Tài.

Năm nay, Tài 22 tuổi, từng có 1 năm học nghề và 4 năm làm cùng “sư phụ”. Dù rất khó giao tiếp nhưng anh vẫn ngày đêm làm việc rất tốt bên người thầy của mình.

Tôi không khỏi tò mò về cách dạy chàng học trò đặc biệt này, ông Bảo cười hồn hậu: “Tôi dùng ký hiệu, cũng phải mất mấy tháng Tài mới vẽ được. Giờ thì Tài “ngon” rồi, chỉ nhìn ánh mắt tôi đưa là cậu ta hiểu ra chuyện, làm được liền. Hy vọng cậu ấy sẽ là đệ tử chân truyền của tôi”.

Người thợ vẽ tài hoa tiết lộ ông muốn gửi một thông điệp với cuộc sống qua chàng học trò tật nguyền Lâm Vĩnh Tài. “Làm gì có ai vô nghĩa trên đời này! Vấn đề là phải đủ nhân ái, đủ bao dung để nhận ra được khả năng đặc biệt còn ngủ quên trong mỗi người. Điều khiến tôi tự hào nhất không phải là chuyện mình đủ sức làm trụ cột gia đình mà là giúp được những người khuyết tật - vốn mang nặng nỗi mặc cảm - xóa tan tất thảy để vươn lên, có khi hơn cả người bình thường, bằng giá trị đích thực của bản thân” - ông lý lẽ.

Điều gì khiến một người dù cả hai cánh tay cụt đến tận bả vai và một chân cụt đến đầu gối lại gắn với nghiệp vẽ vốn là lãnh địa của những họa sĩ có đôi tay lành lặn? Ông Bảo bày tỏ: “Tôi rất hứng thú khi phóng nét cọ trên những chiếc áo dài trắng, nó toát lên sự tinh khiết đến vô ngần của các thiếu nữ đất Cầm Thi Giang mà nhan sắc nức tiếng đã đi vào cả văn thơ. Tôi thích vẽ những bông hoa chớm nở, những nụ hồng tinh khôi trên ngực áo thiếu nữ. Màu trắng muốt của những tà áo dài lả lướt có lẽ đã xâm chiếm hồn tôi từ lâu...”.

Khát vọng thành công

Với ông Trần Bảo, bao thăng trầm của đời người đã không thể nào dìm chết được khát vọng sống mãnh liệt, khát vọng thành công với niềm đam mê cháy bỏng bằng tài năng trời phú qua lửa tự trui rèn. Trong lần đầu tình cờ gặp nhau, nhận ra khát vọng đó, cô gái Phạm Thị Yến đã quyết định rất nhanh gắn cuộc đời mình với người thanh niên không khuyết tật tâm hồn này. Và cô đã đúng. Đến nay, sau 26 năm làm nghề, ông Bảo đã mua được nhà mặt tiền ở tuyến đường vào loại “xịn” của đất Tây Đô, là lao động chủ lực của một mái ấm gia đình trong ngần ấy năm. Bà Yến giờ chủ yếu lo việc nội trợ, thỉnh thoảng cũng thêu tranh trên áo theo mẫu mà chồng vẽ sẵn.

Ngồi ngắm những tà áo dài liên tục nở hoa, tôi dường như bất lực với ngôn từ của mình để diễn tả sự kỳ diệu của đôi tay cụt của người thợ tài danh…

Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binhngười khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.

Ý kiến độc giả

0

Bí thư 34 các tỉnh ủy, thành ủy trực thuộc Trung ương

‌Sáng nay, 30/6, tại các tỉnh, thành phố hình thành sau hợp nhất, sáp nhập theo chủ trương của Trung ương và Nghị quyết của Quốc hội đã diễn ra Lễ công bố các Nghị quyết, Quyết định của Trung ương và địa phương về sáp nhập đơn vị hành chính cấp tỉnh, cấp xã.
2025-06-30 17:58:59

Thanh Hoá có bí thư xã là phó giáo sư, sinh năm 1989

Trong số 166 xã, phường mới được thành lập, có một phó giáo sư (SN 1989) được chỉ định làm bí thư xã thuộc huyện biên giới Mường Lát, Thanh Hóa.
2025-06-30 17:28:56

Chủ tịch HĐND các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương

Sáng nay, 30/6, tại các tỉnh, thành phố hình thành sau hợp nhất, sáp nhập theo chủ trương của Trung ương và Nghị quyết của Quốc hội đã diễn ra Lễ công bố các Nghị quyết, Quyết định của Trung ương và địa phương về sáp nhập đơn vị hành chính cấp tỉnh, cấp xã. Sau đây là hình ảnh Chủ tịch HĐND 23 tỉnh, thành phố sau sắp xếp và Chủ tịch HĐND các tỉnh, thành phố không thực hiện sắp xếp:‌
2025-06-30 16:41:33

Vận dụng tư tưởng Hồ Chí Minh vào phòng, chống tham nhũng, tiêu cực, làm trong sạch đội ngũ cán bộ, đảng viên

Phòng, chống tham ô, tham nhũng, lãng phí là vấn đề được Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn quan tâm, là một nội dung quan trọng trong hệ thống các quan điểm, đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước ta. Những lời dạy của Bác về phòng, chống tham nhũng vừa sâu sắc, toàn diện, căn bản và lâu dài; vừa có tính khái quát, cụ thể, dễ hiểu, dễ làm, bảo đảm tính thời sự đến nay vẫn còn nguyên giá trị; là kim chỉ nam cùng với các nghị quyết, chỉ thị của Đảng trong đấu tranh với tệ nạn tham ô, tham nhũng, lãng phí hiện nay.
2025-06-30 14:53:44

Toàn văn phát biểu của Tổng Bí thư Tô Lâm với nhân dân TPHCM và thông điệp gửi nhân dân cả nước

Sáng 30/6, Tổng Bí thư Tô Lâm dự "Lễ công bố Nghị quyết của Quốc hội về sáp nhập tỉnh, thành phố cùng các quyết định của Trung ương Đảng thành lập đảng bộ tỉnh và nhân sự lãnh đạo địa phương" tại TPHCM và có bài phát biểu với nhân dân Thành phố, đồng thời gửi gắm thông điệp tới nhân dân cả nước.
2025-06-30 13:47:25

Về Đồng Phong (Nho Quan, Ninh Bình) nơi thờ Đô Thống Thượng tướng quân Lê Phụng Hiểu

Câu chuyện về Đô Thống Thượng tướng quân Lê Phụng Hiểu thời nhà Lý từ lâu đã được lưu truyền, tôn thờ tại Núi Cối, thôn Đồng Phong, xã Nho Quan, tỉnh Ninh Bình. Đó là khi ông làm tướng tiên phong, theo hầu nhà vua, đến vùng đất này đã dừng chân trú ngụ tại hang Núi Cối.
2025-06-30 13:35:10
Đang tải...