Là lính bộ binh ở chiến trường Trị-Thiên-Huế từ đầu năm 1965, nhưng “chiến tranh đưa đẩy”, tôi trở thành một người cầm bút chuyên nghiệp. Như người ta thường nói, phóng viên chiến trường phải “tay bút tay súng”, và hình như tôi “thuận cả hai tay” nên suốt ba cuộc chiến tranh giữ nước vừa qua, đã có một chút đóng góp. Suốt mấy chục năm trận mạc, suốt nhiều năm sống trong “bao cấp”, tôi cũng như nhiều phóng viên khác, trực tiếp chứng kiến biết bao con người vì nước quên thân, vì dân đổi mới, nhưng với một bài báo, chỉ xin kể vài ba mẫu chuyện đời thường với chút hy vọng người trẻ hôm nay biết thêm ông bà, cha mẹ họ đã sống thế nào…